NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 141

thái độ lạnh lùng cự tuyệt và những lời nói đau thấu xương của Hứa Hủ
trước đó đều chẳng là gì cả.

Diệp Tử Kiêu chưa bao giờ có khao khát mãnh liệt ôm Hứa Hủ vào lòng,

chưa bao giờ khao khát được hít hơi thở mềm mại giá lạnh của cô như lúc
này...

Anh ta lặng lẽ cuộn chặt bàn tay, sau đó rút điện thoại di động từ túi quần:

“Tôi nhận được tin nhắn của chị ấy.”

Hứa Hủ nhận điện thoại, vừa đọc tin nhắn cô liền ngẩn người, lập tức đưa

cho Quý Bạch.

“Đến nhà số 3 đường Dược Mã núi Lâm An cứu chị.” Người gửi tin nhắn

là Diệp Tử Tịch, thời gian là 22 giờ 17 phút tối qua.

“Cậu đến nơi này lúc mấy giờ?” Quý Bạch hỏi, Hứa Hủ cũng nhìn Diệp

Tử Kiêu.

Trước đó, cảnh sát khu vực đã hỏi anh ta vấn đề này, nhưng khi lặp lại câu

trả lời, âm thanh của Diệp Tử Kiêu vẫn run run: “Tôi ngủ say, mãi đến 5 giờ
sáng mới đọc tin nhắn.” Anh ta không che giấu nỗi ân hận, bởi nếu anh ta
đọc tin nhắn sớm hơn, Diệp Tử Tịch có thể được cứu thoát.

“Không ai có khả năng dự tính mọi chuyện.” Quý Bạch cất giọng bình

tĩnh: “Cậu không cần tự trách mình.”

Diệp Tử Kiêu gượng gạo gật đầu.

Hứa Hủ hỏi: “Đây là nhà của Diệp Tử Tịch?”

Diệp Tử Kiêu lắc đầu: “Tôi không rõ, chị ấy có nhiều bất động sản.”

Diệp Tử Kiêu kể lại chuyện xảy ra vào lúc sáng sớm hôm nay: sau khi đọc

tin nhắn vào khoảng 5 giờ sáng, anh ta lập tức lái xe đến nơi này. Lúc anh ta
đến nơi, mọi thứ trong ngôi biệt thự vẫn như bây giờ. Điểm khác biệt duy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.