NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 172

Người bên cạnh không ép buộc, tiếp tục vui chơi. Chỉ có điều, thỉnh

thoảng bọn họ lại đưa mắt về phía Hứa Hủ. Trong phòng toàn là trai thanh
gái lịch, chỉ có cô mặc quần dài áo sơ mi đơn giản, gương mặt trắng trẻo
không trang điểm, ngồi nghiêm chỉnh ở một góc. Hứa Hủ chẳng bận tâm,
nhưng trong con mắt người khác, cô có một vẻ cô độc không ăn khớp với
bầu không khí ở đây.

Thư Hàng hỏi Quý Bạch: “Để cô ấy một mình có sao không?”

Quý Bạch nhìn Hứa Hủ, nheo mắt hút thuốc: “Không sao. Cô ấy bẩm sinh

thích yên tĩnh, cố ép cô ấy chơi, cô ấy ngược lại sẽ càng không thích ứng.”

Hầu Tử đứng dậy: “Thế sao được? Chúng ta không thể bỏ mặc người Quý

tam dẫn đến. Để tớ đi nói chuyện với cô ấy.” Nói xong, anh ta liền đi qua
bên đó.

Mọi người đều cười, một người nói: “Anh ba, Hầu Tử trăng hoa lắm đấy,

anh không ngăn cản, cô học trò nhỏ của anh chịu thiệt thì sao?”

Quý Bạch vừa cất giọng thản nhiên vừa tiếp tục ra bài: “Cũng chưa biết ai

chịu thiệt đâu.”

Ván này, Quý Bạch đại thắng. Vô tình ngẩng đầu, anh bắt gặp Hầu Tử đặt

tay lên thành ghế sau lưng Hứa Hủ, cười nói điều gì đó. Sắc mặt Hứa Hủ vô
cảm, nhưng cô rõ ràng mất kiên nhẫn, cả người hơi dịch sang bên cạnh.
Phát giác ánh mắt của Quý Bạch, cô đột nhiên nhìn anh, đôi mắt đen láy của
cô có chút quẫn bách và dựa dẫm.

Thật ra, Hứa Hủ không có ý dựa dẫm. Quý Bạch là người duy nhất cô quen

biết ở nơi này, cô không thể tùy tiện đối xử cứng rắn với bạn của anh. Cô
đương nhiên đợi anh ra mặt, đuổi người đàn ông kỳ quái này đi chỗ khác.

Quý Bạch nhìn vào mắt cô, cất giọng bình thản: “Hứa Hủ, lại đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.