NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 171

Một người khác dè dặt: “Con riêng?”

Bọn họ vốn đang chơi bài, Quý Bạch đến nơi, có người đứng dậy nhường

vị trí cho anh. Quý Bạch không khách sáo, lập tức nhận lá bài, châm một
điếu thuốc. Sau đó anh quay đầu hỏi Hứa Hủ: “Em có biết chơi không?”

Hứa Hủ lắc đầu: “Em không biết.”

Quý Bạch liếc Thư Hàng, Thư Hàng biết ý, gọi nhân viên phục vụ mang

một khay đồ ăn vặt, hoa quả và mấy quyển tạp chí cho Hứa Hủ. Hứa Hủ
ngoan ngoãn ngồi yên trên ghế sofa xem tạp chí.

Chỗ Quý Bạch và Thư Hàng đều là những người tương đối lớn tuổi và có

địa vị. Đám người ngồi tản mát ở bên ngoài là thế hệ sau. Quý Bạch quan
sát một lượt, thấy có cả thiếu niên mười mấy tuổi, liền hỏi một người bạn ở
bên cạnh: “Những người bạn nhỏ này ở đâu ra vậy?”

Người bạn có biệt hiệu Hầu Tử, là một người đàn ông gầy guộc thanh tú.

Anh ta cười nói: “Mẹ tớ bắt dẫn chúng đi chơi. Hôm nay nghe nói cậu trở
về, chúng nó đòi gặp nhân vật truyền kỳ bằng được.”

Quả nhiên một lúc sau, lục tục có người đi đến mời uống rượu, trong đó

gồm cả mấy thanh niên cao ngạo và các cô gái xinh xắn dễ thương. Quý
Bạch cười cười, cầm ly trà: “Hôm nay tôi không thể uống rượu.” Một cô gái
không chịu, Hầu Tử cười nói: “Tránh sang một bên đi, gây trở ngại công vụ,
liệu em có chịu nổi trách nhiệm không?”

Cô gái chớp chớp mắt, “ồ” một tiếng rồi đi chỗ khác.

Hứa Hủ lắng nghe, cô cảm thấy yên lòng. Xem ra tình hình không đến nỗi

tệ như Thư Hàng nói.

Một lúc sau, có người ghé sát Hứa Hủ, cười hì hì: “Chúng tôi chơi xúc xắc,

cô có chơi cùng không?”

Hứa Hủ mỉm cười lịch sự: “Cảm ơn, tôi không tham gia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.