Hứa Hủ thản nhiên đáp: “Ngộ nhỡ lần sau anh đến, chúng em đang làm
tình thì sao? Anh có thấy ngượng không?” Hứa Tuyển tức nổ đom đóm mắt.
Một lúc sau, Hứa Hủ đích thân nấu một bát mỳ, bỏ thêm hai quả trứng làm
đồ ăn đêm cho anh trai. Hứa Tuyển đánh chén sạch sẽ, trong lòng dễ chịu
hơn nhiều. Nhìn em gái khóe miệng cong cong ngồi ở ghế sofa chăm chú
nhắn tin, anh lập tức mềm lòng, đi đến xoa đầu em gái.
Em gái bảo bối nuôi bao nhiêu năm không nỡ để người ngoài chạm vào,
bây giờ sắp trở thành người phụ nữ của thằng đàn ông khác. Anh chỉ mong
em mãi mãi hạnh phúc, tốt nhất đừng bao giờ đau lòng vì một người đàn
ông, không có sai lầm, cũng không bị phụ bạc.
Ngày hôm sau.
Hứa Hủ ngày mai mới lên đường, hôm nay không cần tới cục cảnh sát.
Buổi sáng, cô đến công an tỉnh tham gia cuộc họp, buổi chiều ở nhà chuẩn
bị hành lý. Tầm chạng vạng tối, Quý Bạch đến nhà cô. Hứa Hủ bận thu dọn
đồ, để anh ngồi ở phòng khách xem tivi.
Sắc trời nhuộm tối, giọng nói MC của chương trình thời sự vang vang. Bên
ngoài cửa sổ, các căn hộ đã bắt đầu bật đèn sáng trưng. Quý Bạch ngồi một
lúc, đưa mắt vào trong phòng. Hứa Hủ đang ngồi trên giường gấp quần áo
bỏ vào va li. Trên cổ cô đeo tai nghe màu trắng, thần sắc vô cùng bình thản,
miệng còn ngân nga câu hát không thành giai điệu.
Trưa mai xuất phát, vậy mà cô gái nhỏ vẫn không một chút lưu luyến.
Tựa hồ phát giác ra ánh mắt của Quý Bạch, Hứa Hủ đột nhiên quay đầu, cô
nhìn anh vài giây rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Quý Bạch thoải mái tựa vào thành ghế. Anh kéo tay cô, nhưng Hứa Hủ
đứng giữa hai chân anh không chịu ngồi xuống. Sau đó, cô rút điện thoại di
động từ túi áo, giơ lên trước mặt anh. Đầu camera liên tục nháy đèn, Hứa
Hủ cất giọng từ tốn: “Để em chụp vài tấm, qua bên đó sẽ bỏ ra ngắm.”