NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 368

Tuy câu trả lời phù hợp với tính cách của Hứa Hủ, cũng phù hợp với tình

hình thực tế. Bởi nếu có đi, anh cũng không rảnh rỗi ở bên cạnh chăm sóc
cô. Nhưng bắt gặp thái độ không một chút lưu luyến của Hứa Hủ, trong
lòng Quý Bạch vẫn hơi thất vọng. Anh siết chặt cánh tay, dùng sức ôm cô
vào lòng, đầu lưỡi càng xâm nhập sâu hơn. Bàn tay anh bắt đầu không an
phận, lật áo sơ mi của cô, thò vào bên trong. Hứa Hủ đánh mạnh vào tay
anh. Quý Bạch mặc kệ sự phản kháng của cô, bàn tay lớn kiên định nắm lấy
hai đỉnh đồi mềm mại... Dần dần, hơi thở của Hứa Hủ trở nên gấp gáp, thân
hình nhỏ bé run rẩy ở trong lòng Quý Bạch. Quý Bạch rời khỏi đôi môi cô,
vừa hôn vừa ngậm một đường xuống cổ cô...

Vài giây sau, một tiếng “cạch” nhẹ từ cửa ra vào truyền tới.

Thính giác của người cảnh sát hình sự cực kỳ nhạy bén, Quý Bạch nhanh

chóng từ bộ ngực của Hứa Hủ ngẩng đầu. Hai người đưa mắt nhìn nhau.

“Anh trai em.” Hứa Hủ đẩy người Quý Bạch, ngồi xuống ghế sofa. Cô

luống cuống chỉnh đốn lại quần áo. Quý Bạch không hoảng hốt, anh điềm
nhiên đặt một tay lên vai Hứa Hủ, rồi cùng cô hướng mắt về phía cửa chính.

Hứa Tuyển vừa vào nhà, liền nhìn thấy em gái và một người đàn ông ngồi

nghiêm chỉnh ở ghế sofa. Người đàn ông có thân hình cao lớn, vẻ mặt thản
nhiên, nở nụ cười nhàn nhạt. Em gái anh cũng rất bình tĩnh, chỉ có điều...
gương mặt cô đỏ như quả cà chua chín, quần áo xộc xệch... Lẽ nào cô quên
mất làn da cô vô cùng nhạy cảm, trên cổ còn mấy dấu hôn mờ mờ.

Quý Bạch và Hứa Tuyển đã từng gặp nhau. Anh đứng dậy chào hỏi, sau đó

ba người cùng ngồi xuống ghế sofa.

Hứa Tuyển cất giọng khách sáo: “Đội trưởng Quý, em gái tôi may mắn

được anh chiếu cố.”

Quý Bạch nhìn Hứa Hủ, ngữ khí ôn hòa: “Đâu có. Về công hay tư, đều là

việc tôi nên làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.