NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 426

Thật ra so với người bình thường, phản ứng của Hứa Hủ không có gì đáng

phàn nàn.

Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên cô lộ vẻ yếu đuối trước mặt anh, ngữ khí của

cô khi gọi anh một tiếng “anh ba” còn hơi tủi thân. Ngôn ngữ và biểu cảm
của Hứa Hủ luôn thẳng thắn trực tiếp, không bao giờ che giấu bản thân. Vì
vậy, việc cô thản nhiên biểu lộ sự tin tưởng và ỷ lại vào thời khắc này khiến
Quý Bạch càng xót xa. Ngoài thương xót, trong lòng anh còn có một chút
vui mừng. Anh kéo cô vào sát người, cúi đầu nhìn cô ở cự ly gần: “Ở Miến
Điện thường xảy ra chiến loạn nên hành vi cử chỉ của người lính tàn khốc
hơn nơi khác, em đừng nghĩ ngợi nhiều.”

Hứa Hủ trầm mặc trong giây lát, trả lời: “Em hiểu, bọn họ không có khái

niệm chấp hành pháp luật. Hơn nữa, có lẽ tướng quân Po cho rằng, làm như
vậy mới có thể tạo uy tín với quân lính.”

Quý Bạch không an ủi nữa, mà cúi đầu hôn cô.

Đêm đã về khuya. Hứa Hủ khôi phục tâm trạng bình tĩnh, nhưng trong

lòng cô vẫn tắc nghẽn. Cô vô thức muốn ở cùng anh lâu hơn. Cô không
nhắc đến chuyện về phòng, Quý Bạch tất nhiên cũng không đề cập.

Một lúc sau, hai người nằm xuống giường. Quý Bạch giơ tay tắt đèn trên

trần, chỉ để lại ngọn đèn bàn. Anh ôm Hứa Hủ vào lòng, hôn dọc theo cổ cô
xuống dưới. Bàn tay lớn của anh lần vào trong váy, nhẹ nhàng vuốt ve.

Đêm tối yên tĩnh, ngoài cửa sổ chỉ có tiếng ếch nhái côn trùng ngoài đồng

ruộng. Toàn thân Hứa Hủ nóng như lửa đốt, đầu óc cô ngây ngất choáng
váng. Cô không còn căng thẳng, cũng không quẫn bách khó chịu. Tâm trạng
bứt rứt khó chịu của cô dường như nhận được sự vỗ về dịu dàng nhất theo
từng nụ hôn và động tác vuốt ve của anh.

Ngắm thân hình cao lớn rắn chắc của Quý Bạch trong đêm tối, ngửi mùi

hương tỏa ra từ cơ bắp của anh, trái tim Hứa Hủ phảng phất từ từ chìm đắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.