NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 605

Bác sỹ đi đến, mỉm cười nói: “Hôm nay khí sắc của Lâm tiên sinh rất tốt.”

Bác sỹ vẫn còn trẻ. Thật ra, điều trị ở đây tương đương quá trình chăm sóc

cao cấp ở giai đoạn cuối trong cuộc đời bệnh nhân, bởi việc kiểm tra và trị
liệu đã không còn bất cứ ý nghĩa nào. Sau khi tiến hành kiểm tra theo thông
lệ, bác sỹ ngồi xuống cạnh Lâm Thanh Nham, trò chuyện cùng anh ta.

Một lúc sau, điện thoại di động của Lâm Thanh Nham đổ chuông. Anh ta

nói câu xin lỗi rồi bắt máy, nói nhỏ vài câu rồi cúp điện thoại. Anh ta quay
sang bác sỹ: “Công ty có việc gấp, tôi phải về xử lý. Đợi đến lúc tôi xong
việc rồi tiến hành nốt việc trị liệu có được không?”

“Không thành vấn đề.” Bác sỹ mỉm cười đứng dậy. Bác sỹ vừa định đi mở

cửa cho Lâm Thanh Nham, anh ta lập tức xua tay: “Tôi đi bên này.”

Căn phòng này có cánh cửa thông sang phòng bệnh bên cạnh. Bây giờ bác

sỹ mới biết, người mấy ngày nay thuê cả phòng bệnh bên cạnh chính là
Lâm Thanh Nham. Người có tiền vốn thích yên tĩnh, bác sỹ cũng không
nghĩ ngợi nhiều.

“Người ở ngoài cửa tuy có lòng tốt bảo vệ, nhưng tôi đi bàn chuyện làm

ăn, không tiện để cậu ta đi cùng.” Lâm Thanh Nham cười giải thích.

Bác sỹ từng nhìn thấy Lâm Thanh Nham vui vẻ chào hỏi Đại Hồ, thế là

anh ta biết ý gật đầu: “Tôi hiểu, Lâm tiên sinh cứ bận việc trước đi.”

Lâm Thanh Nham đi qua cánh cửa sang phòng bên cạnh. Một người trợ lý

lập tức đi vào, cởi áo khoác, mỉm cười với bác sỹ: “Lâm phu nhân bảo tôi
tìm bác sỹ hỏi thăm về bệnh tình của của Lâm tiên sinh.”

Đại Hồ ngồi ngoài hành lang một lúc. Nhìn thấy cô y tá từ phòng bệnh đi

ra ngoài, anh gọi cô ta: “Cô ơi, bên trong thế nào rồi?”

Cô y tá biết anh, bĩu môi: “Còn đang kiểm tra, sao ngày nào anh cũng hỏi

câu đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.