NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 717

không thể cưỡng ép đúng không? Hơn nữa, chúng tôi cũng đồng ý thanh
toán…”.

Hứa Tuyển lại nhìn cô gái. Dáng vẻ của cô rất trầm tĩnh và đứng mực.

Đội trưởng bảo vệ do dự vài giây rồi lên tiếng: “Cô đợi một lát!”. Anh ta đi

ra đằng sau vài bước, chợt nhìn thấy Hứa Tuyển đứng ở đầu hành lang:
“Hứa tổng?”. Vẻ mặt và giọng nói của đội trưởng bảo vệ trở nên cung kính
và niềm nở: “Anh có chuyện gì sao?”.

Hứa Tuyển lắc đầu: “Không có gì, tôi ra ngoài hít thở không khí trong

lành”.

Đội trưởng bảo vệ hàn huyên vài câu với anh rồi mới rút máy bộ đàm đi

sang một bên. Anh ta vừa định báo cáo với cấp trên, Hứa Tuyển lên tiếng:
“Để tôi nói vài câu với giám đốc của các anh”.

Hứa Tuyển vốn không thích lo chuyện bao đồng, nhưng dẫu sao anh cũng

là người nhà của cảnh sát, thường nghe Hứa Hủ ân cần nhắc nhở: “Thương
nhân nên có tinh thần trách nhiệm đối với xã hội hơn người bình thường”.
Vì vậy, dưới tiền đề không ảnh hưởng đến lợi ích của mình, anh cũng
thường giúp đỡ người khác.

Bây giờ, doanh nghiệp Hứa thị tương đối có địa vị ở thành phố Lâm. Đối

với giám đốc nhỏ của hộp đêm, một câu nói của anh đương nhiên có trọng
lượng. Nói một câu có thể giúp hai chị em cô gái trông có vẻ chính trực vất
vả, cớ sao không làm? Hơn nữa, cô gái còn là người đẹp thuần khiết hiếm
thấy.

Đội trưởng bảo vệ nhận được chỉ thị rõ ràng, còn được Hứa Tuyển cho một

bao thuốc lá ngon. Anh ta quay đi tuyên bố kết quả. Hứa Tuyển đứng một
chỗ bất động. Có lẽ muốn kẻ công với anh, đội trưởng bảo vệ cố ý nói to:
“Vừa rồi giám đốc cho biết, hai chị em cô cũng không dễ dàng. Chúng tôi
vốn định giữ nhân tài ở lại làm việc, nhưng chị em cô không muốn thì thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.