thay đổi hay không?”.
Đàn ông đối với phụ nữ, kể cả người phụ nữ chỉ gặp một lần, một khi đã
nảy sinh cảm giác nhớ nhung, sẽ nhớ mãi không quên người phụ nữ đó.
Tâm trạng của Thư Hàng đối với Diêu Mông hơi phức tạp. Đầu tiên, anh
bị cô thu hút, sau đó có cảm tình. Nhưng khi biết quá khứ của cô, biết cô
từng yêu kẻ giết người, từng bị hắn giam cầm mấy tháng, cuối cùng người
đàn ông đó còn bị bắn chết trong lòng cô… Nói thế nào nhỉ, xung quanh
Thư Hàng không có ai gặp biến cố tương tự. Anh đột nhiên cảm thấy ấm ức
thay, vô cùng thương xót cô.
Hai tháng sau, Thư Hàng lại đến thành phố Lâm. Lần nay anh gặp Diêu
Mông với thân phận đối tác làm ăn. Anh vốn đã chuyển trọng tâm sự
nghiệp sang khu vực Tây Nam, Diêu Mông bây giờ là chủ sở hữu công ty
có thực lực mạnh nhất thành phố Lâm. Hai người muốn tránh mặt cũng khó.
Hôm gặp lại, Diêu Mông đang xem sổ sách ở văn phòng công ty. Cô thư
ký vào báo cáo: “Diêu tổng, Thư tổng ở Bắc Kinh đến rồi”.
Diêu Mông gật đầu, tâm trạng của cô có chút vui vẻ. Điều này không liên
quan đến tình yêu. Trong những năm tháng khó khăn nhất của cuộc đời,
từng có người đàn ông theo đuổi, quan tâm, trêu chọc cô, khiến cô không
khỏi cảm động. Tuy cô đã từ chối anh, nhưng hai người vẫn có thể làm bạn
bè.
Một lúc sau, người đàn ông tuấn tú cao lớn tươi cười đi vào. Cô thư ký
đứng ở cửa từng thay Diêu Mông nhận hoa đến mỏi tay cũng nở nụ cười
đầy ý vị. Diêu Mông cất giọng khách sáo: “Thư tổng, mời ngồi”. Thái độ
của cô lịch sự mà xa cách, phân biệt rõ ràng.