NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 147

Bantaxa cười vẻ tự giễu mình.

- Xin đa tạ ngài!

- Thật thế mà – Ngài nói. Thân hình ngài mập mạp, nước da ngài bóng

nhẫy và bàn tay ngài mũm mĩm y như thiếu nữ đang độ xuân mơn mởn.
Giọng của ngài sang sảng như giọng thầy tu đang đọc tiếng Latinh – Không
cần phải nhốt chim vào, nó cũng đã đẹp lắm rồi! – ngài nói trong lúc tay
ngài xoay xoay cái lồng như thể ngài là người đang rao bán – Chỉ cần treo
nó ở bụi cây đã tuyệt rồi! – Ngài đặt cái lồng chim lên bàn, đăm chiêu nghĩ
một lúc trong khi nhìn cái lồng. Cuối cùng ngài bảo:

- Vậy thì anh cho tôi nhé!

- Thưa bác sĩ, cái lồng này đã bán ạ! – Ucxula nói.

- Thưa bác sĩ, cái lồng này của cậu con trai đông Chêpê Môngtiên đấy ạ!

Bantaxa nói – Cậu ấy bảo tôi làm đấy.

Lúc này ngài bác sĩ tỏ vẻ thận trọng hơn.

- Cậu ấy đưa mẫu cho anh sao?

- Không! – Bantaxa trả lời – Cậu ta bảo với tôi rằng cậu ta thích có một

cái lồng chim lớn, lớn như cái này, để nuôi chim hoàng anh.

Ngài bác sĩ liếc nhìn chiếc lồng:

- Nhưng cái này đâu phải để nuôi chim hoàng anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.