NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 238

boong tàu; đến mức đám dân chúng vừa ở nhà thờ bước ra tay còn cầm
những tàu lá cọ chịu phép thánh buộc phải xúm lại, ồn ào tranh cãi nhau về
sự kiện này, bởi lẽ chẳng ai muốn bỏ lỡ dịp được xem cảnh tượng kẻ bị
trúng độc mang khí sắc của tử thần đang xanh tái đi, người chương phình ra
gần hai lần, miệng sùi mật xanh, mật vàng, thở khò khè qua lỗ chân lông,
nhưng vẫn cười khành khạch làm rung những quả chuông nhỏ ở khắp
người kêu leng keng. Cái cơ thể chương phình ấy đã dứt đứt dây giầy, và
làm đứt tung những đường may của áo quần, các ngón tay nổi cục, nổi cục
lên do những chiếc nhẫn riết chặt lấy da thịt y đã chuyển thành màu tái nhợt
giống như thịt hươu ướp. Những biểu hiện cuối cùng của đời y để lộ rõ, do
đó bất kì ai, từng nhìn thấy những người bị rắn độc cắn, đều biết rằng y
đang chết, chết dần dần và rồi y sẽ chết trong cái thây ma rất tởm lợm mà
có lẽ phải lấy gậy để khèo y vào thùng rác, nhưng tất cả mọi người, ai cũng
như ai, đều nghĩ rằng: y sẽ cười ngay trong tình huống đang bị thần chết
nghiền vụn ra. Cùng lúc ấy còn xảy ra một cảnh tượng khó tin được, ấy là
việc bọn lính thủy đánh bộ tranh nhau trèo lên các cầu tàu, dùng máy ảnh
gắn ống kính chụp xa để chụp hình y bằng loại phim màu, nhưng các bà,
các cô vừa ở nhà thở ra không để chúng làm cái việc xấu xa, bởi một số
người đã lấy khăn choàng che mặt cho người sắp chết, và dùng những tàu
cọ che kín người y, số khác không thích bọn lính thủy đánh bộ giễu cợt
người sắp chết bằng những chiếc máy ảnh, một số lại sợ nhìn mãi cái thần
tượng ấy cũng có thể sẽ chết vì bệnh cười, số khác lại nghĩ rằng bằng việc
làm này ít ra họ cũng có thể giải độc cho tâm hồn y. Trong khi tất cả mọi
người đều cho rằng y đã chết thật rồi thì bỗng y vươn tay, vươn chân làm
đổ những tàu lá cọ. Mặc dù tay chân vẫn còn run lẩy bẩy và chưa hoàn hồn,
y đã tự mình bò lên bàn như cua bò và một lần nữa y lại gào to rằng như tất
cả chúng tôi đã tận mắt nhìn thấy, nhờ bàn tay của Thượng đế, thứ thuốc
chống độc này rất linh nghiệm thế mà cũng chỉ tốn kém có hai đồng
quartigiô thôi, bởi vì y làm ra thứ thuốc này không nhằm kiếm lời mà chủ
yếu để cứu người, rồi y khẩn khoản yêu cầu mọi người, thưa quí ông, quí
bà, hãy lần lượt từng người một mua, chớ nên chen lấn xô đẩy nhau bởi
thuốc có đủ để bán cho tất cả mọi người.
Quả nhiên đám đông xô đẩy nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.