NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 301

Bác phó nháy, không ngẩng đầu lên, trả lời mụ:

- Nhạc không hiện hình trên ảnh của tôi chụp!

- Nhưng mà nhạc khêu gợi khách hàng thích chụp ảnh.

Người nhạc trưởng lúc ấy cũng vui miệng tham gia:

- Nhạc không làm cho họ nhắm mắt đâu. Chính là ánh chớp của đèn

chụp làm cho họ phải nhắm mắt đấy, anh bạn ạ!

- Chỉ tại cái thứ nhạc chết tiệt của nhà anh đấy thôi!

Bà già kết thúc cuộc cãi vã giữa hai người: “Thôi đi, anh gàn bỏ mẹ đi

ấy!” – Mụ nói với bác phó nháy – Anh thử xem ông nghị Ônêximô
Xăngchết đấy. Ông gặp biết bao may mắn nhờ âm nhạc đã phụ giúp ông.
Rồi mụ kết thúc bằng biện pháp cứng rắn hơn:

- Hoặc là anh trả phần tiền thuộc về mình hoặc là anh đi kiếm ăn một

mình. Thật vô lý cứ bắt con bé phải gánh chịu đủ thứ tốn kém.

- Thôi được, tôi sẽ đi làm ăn một mình vậy! – Bác phó nháy nói – Dù thế

nào đi nữa tôi vẫn cứ là thằng tôi, một người nghệ sĩ.

Bà già nhún vai vẻ khó chịu. Mụ quay sang nói với nhạc trưởng:

- Của anh có tất cả hai trăm năm mươi tư lần chơi nhạc bình thường, mỗi

lần giá năm hào và ba mươi hai lần chơi nhạc vào chủ nhật và các buổi chợ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.