NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 300

- Khi bà già được báo mộng trước thì chúng mình đã ở tận biên giới rồi.

Chúng ta sẽ sống bên nhau như những người buôn lậu.

Rồi bắt chước bộ dạng tài tử điện ảnh, Uylix tay nhứ nhứ khẩu súng lục

miệng kêu “đoàng!đoàng!” y hệt tiếng súng nổ thật để cù cho Êrênhđira
cười. Cô gái không nói không rằng nhưng đôi mắt cô lại tỏ vẻ sẵn sàng. Cô
hôn tạm biệt anh. Uylix cảm động miệng khẽ reo:

- Chỉ ngày mai thôi là chúng mình sẽ được thấy tàu thủy đi trên biển, em

thân yêu ạ!

Đêm ấy, trước lúc sáu giờ tối, khi Êrênhđira đang chải tóc cho bà mình

thì cơn gió bất hạnh của đời cô lại nổi lên. Những người Anhđiêng làm thuê
và người nhạc trưởng đứng ở ngoài rạp đợi bà trả tiền công. Bà già đếm
xong số tiền giấu đựng trên két bạc và sau khi xem xong bảng thanh toán,
mụ trả tiền công cho người đứng đầu bọn làm thuê người Anhđiêng.

- Tiền lương trong tuần của bọn anh cả thảy là hai mươi đồng pêxô. Nay

trừ đi tám đồng tiền cơm, ba đồng tiền nước và năm hào tiền thuê áo sơ-mi
mới. Vậy bọn anh còn được lĩnh cả thảy là tám đồng năm hào. Tiền đây,
anh hãy đếm lại đi!

Người Anhđiêng đếm lại tiền. Xong xuôi đâu đó bọn họ kéo nhau ra về

không quên cám ơn mụ.

- Xin đa tạ bà!

Người nhạc trưởng vào ngay sau đó. Bà già xem lại bảng thanh toán, rồi

nhìn bác phó nháy, bác này đang hí hoáy sửa lại ống kính máy ảnh:

- Nào anh bạn có chịu trả một phần tư số tiền nhạc không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.