NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 176

Mỗi năm một lần tổ chức hội săn mùa xuân, từ trước là hoàng gia và đệ

tử quý tộc tổ chức, là thời điểm thể hiện tài năng trước mặt Hoàng Thượng
và chúng đại thần.

Thường là thái tử Quân Hoằng chủ trì nhưng năm nay Lương tướng gián

ngôn, thái tử đang bận việc cải cách khoa cử, chuyện cải cách khoa cử quan
trọng của đất nước, ý nghĩa to lớn, thái tử nên tập trung tinh lực đi làm. Mà
việc giải trí như hội săn mùa xuân không bằng giao cho hoàng tử khác giúp
đỡ.

Lúc ấy, Lễ bộ thượng thư Phó Giám Chi liền đứng ra phản đối, “Việc

hội săn mùa xuân theo lệ là do thái tử chủ trì, khoa cử đương nhiên quan
trọng nhưng lễ nghi hoàng gia cũng không thể bỏ qua.”

Lương Lược không nói thêm nữa, Ngự Sử đại nhân Vương Đài bước ra

khỏi hàng nói, “Thượng thư lời ấy sai rồi, thái tử điện hạ thân mang trọng
trách, các vị hoàng tử cũng là long tử long tôn, càng phải phụ tá thái tử, xây
dựng giang sơn Sùng Hưng. Sau này, huynh đệ đồng lòng mới là ân phúc
của hoàng gia, của dân chúng!”

“Đúng vậy, đúng vậy, thần thấy thất hoàng tử có khả năng……”

……

Diệp Lạc thờ ơ lạnh nhạt nghe, tình thế này Quân Hoằng không thể mở

miệng nói gì, nếu không hắn sẽ thành người không rộng lượng, không có
lòng bao dung, ngay cả thân huynh đệ của mình cũng không dung.

Thất hoàng tử Quân Nặc vốn đã có bộ binh duy trì, nay thêm lão thần

Lương Lược đứng đầu một phe…… Ánh mắt Diệp Lạc nhìn về phía Quân
Hoằng.

Quân Hoằng bước lên từng bước, chắp tay nói, “Khởi bẩm phụ hoàng,

gần đây nhi thần quả thực rất bận rộn, không bằng để Thất hoàng đệ đến xử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.