NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 197

ngươi lên tiếng.”

“Cái đó tự thần sẽ có biện pháp.”

“Vậy ngươi tới làm gì?” Không phải là tiếp tục thảo luận câu nói ngày

đó đi? Quân Hoằng liếc mắt nhìn Dịch Kinh Hồng một cái, đột nhiên không
được tự nhiên.

Diệp Lạc ngẩng đầu nhìn hắn, lại cúi lưng thật sâu, “Thần hôm nay đến,

là có việc muốn nhờ.”

“Chuyện gì?”

“Vi thần có thể hỏi mượn điện hạ một thứ chăng?”

“Cái gì?”

“Máu của điện hạ.”

“Cái gì?!” Quân Hoằng nghĩ lỗ tai mình nghe nhầm rồi, sau khi khiếp sợ

qua đi là phẫn nộ ùn ùn, “Diệp Tri, ngươi thật to gan, vì sao ngươi không
nói thẳng là muốn mang đầu bản cung đi mượn đi?”

Diệp Tri cúi thắt lưng càng thấp, “Điện hạ, thần là nói thật, thần muốn

xin điện hạ hai chén máu đi cứu một người. Nếu điện hạ tương trợ, Diệp Tri
nguyện dốc lòng vì điện hạ sở dụng.”

Trầm mặc trong giây lát Quân Hoằng bình tĩnh trở lại, hắn nhìn chằm

chằm Diệp Tri, “Ý của ngươi là, từ nay về sau cái gì ngươi cũng nghe bản
cung?”

“Đúng.”

“Cho dù là chuyện ngươi không muốn làm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.