NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 214

nữa, “Diệp khanh, có việc cứ nói.” Diệp Lạc cố gắng tỉnh táo, “Hoàng
Thượng, lần này thái tử xuất hành vấn đề an toàn rất quan trọng nhưng Lễ
bộ lại không quá am hiểu. Thần muốn xin Hoàng Thượng cử một võ tướng
đi theo.” Quân Bách trầm ngâm không nói, Binh bộ thượng thư Trương Đài
Minh bước ra khỏi hàng nói, “Lời của Diệp thị lang rất có lý. Chỉ là chuyện
chọn võ tướng nhất định phải tìm cho tốt, phải cam đoan thái tử an toàn
nhưng lại không thể là lão tướng chinh chiến sa trường, bằng không dễ xảy
ra hiểu lầm không cần thiết. Dù sao mấy nước đều từng xảy ra chiến tranh,
sẽ có thể gặp lại những tướng cũ.” Quân Bách nhìn về phía Quân Hoằng,
“Không biết thái tử nghĩ sao?” Quân Hoằng cũng chắp tay, “Việc lễ nghi
ngoại giao không bằng cứ giao cho Lễ bộ quyết định?” Quân Bách gật gật
đầu, “Phó khanh có đề cử ai không?” Phó khanh cúi đầu bước ra khỏi hàng,
“Việc này Lễ bộ giao cho Diệp Tri phụ trách, không bằng để Diệp Tri xem
người nào thích hợp.” Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, tuy chỉ là võ
tướng tùy thân nhưng khi hai nước ngoại giao phải tuân theo nguyên tắc địa
vị ngang bằng, người xuất hành chắc chắn sẽ phải phong tướng. Đứng đầu
là thái tử, võ tướng lại thuộc bên quân đội, là nơi đón nhận nguy hiểm đầu
tiên, người bình thường không dám chen vào. Cũng đã nêu ý kiến đến mức
này rồi, Diệp Lạc ngẩng đầu lên, “Người được chọn cần có võ nghệ cao
cường, bình tĩnh cơ trí, nhưng phải chưa từng ra chiến trường, tốt nhất là
nên biết lễ nghi hoàng gia, không bằng chọn người trong Cấm quân đi.
Hoàng Thượng tùy ý chỉ định một thị vệ trong Cấm quân là được.” Lời này
có tình có lý, không ai nhân cơ hội phản ứng được. Mà sự lựa chọn tốt nhất
dĩ nhiên không thể không là Diệp Tinh Dương. Lúc trở về Đông cung,
Chiêm Xuân liên tục cảm thán, “Diệp Tinh Dương này cứ thế là được đề cử
rồi?” Quân Hoằng hơi hơi nhếch khóe miệng, “Việc chúng ta nghĩ rằng khó
làm, Diệp Tri lại giải quyết dễ dàng như thế. Hơn nữa lại rất biết thời biết
thế, không lộ ra sơ hở gì. Nếu không phải trước đó chúng ta đã biết thì sao
nhìn ra được chút dấu vết gì!” Chiêm Xuân lắc đầu, “Mỗi bước đều nằm
trong kế hoạch của hắn rồi, người này tâm kế không phải nhỏ, về sau chúng
ta không thể không đề phòng.” Sắc mặt Quân Hoằng trầm xuống, trầm
ngâm rất lâu không lên tiếng, một hồi lâu sau mới phát hiện Dịch Kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.