NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 237

Diệp Lạc im lặng đứng ở một bên, chiêm ngưỡng sắc mặt của hắn biến

đổi liên xoành xoạch.

Chờ cho thần sắc trên mặt trở lại bình thường, Quân Hoằng cái gì cũng

chưa nói, lập tức đứng dậy đi ra ngoài. Đi tới cửa, mới từ từ quay đầu lại.

– Diệp Tri, bản cung cảm thấy ngươi cần phải đi khám đại phu.

Sau đó, ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng vẻ hiên ngang bất khuất rời đi.

Bị làm sao không biết, đến đây cái gì cũng không nói, uống ly trà rồi đi?

Diệp Lạc âm thầm nói, quả nhiên là vương tôn hoàng tử sống quá sung
sướng nên tâm lý lệch lạc.

Nàng đặt mông ngồi xuống, cầm ly trà trên bàn lên uống hai ngụm lớn,

lúc này mới ý thức được cái gì, nhìn cái chén trong tay, lại nhìn cái bàn
trống không.

Sau đó, vô lực đập bốp một cái lên đầu.

Nàng thấy có lẽ đúng như lời Quân Hoằng nói, nàng nên đi khám đại

phu.

Từ đầu tới cuối, trên bàn cũng chỉ có một cái chén, nói cách khác, cái

chén nàng dùng, cùng cái chén nàng buộc Quân Hoằng dùng, đều là cùng
một cái.

Có điều, nàng vẫn phát huy khả năng mặt dày của mình. Tuy đã xảy ra

sự kiện ô long như vậy, khi gặp mặt Quân Hoằng vào giờ cơm chiều, nàng
vẫn biểu hiện như không có việc gì.

Quân Hoằng không nhắc lại, Diệp Lạc cũng coi như chưa từng xảy ra.

Khi ăn cơm xong, một tỳ nữ mặc váy áo diễm lệ đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.