NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 238

– Bái kiến Thái tử điện hạ, nô tỳ là tỳ nữ bên người của Tương Vân

quận chúa, quận chúa muốn mời ngài cùng Diệp thị lang đến chính sảnh
dùng trà.

Quân Hoằng liếc mắt một cái.

– Không đi.

Diệp Lạc vội vàng đứng dậy, cười nói.

– Đa tạ quận chúa có lòng, chỉ là điện hạ nhà ta đi đường mệt nhọc, cần

nghỉ ngơi nhiều, lần khác nhất định tới bái phỏng.

Tỳ nữ kia còn muốn nói cái gì, có điều, từ trên người Quân Hoằng

không ngừng cuồn cuộn tản ra hàn ý lạnh lẽo, làm cho mọi lời muốn nói
của nàng ta đều bị đông lạnh.

Đành phải miễn cưỡng cười cười.

– Vậy nô tỳ sẽ không quấy rầy.

Nàng đi khỏi, Quân Hoằng mới liếc mắt về phía nàng.

– Đối với một cái tỳ nữ nho nhỏ mà ngươi cũng phải tươi cười lấy lòng?

– Hay là hắn đường đường là Thái tử còn không bằng một nô tỳ của quận
chúa Dực quốc, chưa thấy Diệp Tri cười niềm nở với hắn bao giờ?

Diệp Lạc có chút đau đầu.

– Điện hạ, đó không phải tươi cười lấy lòng, đó là lễ nghi giao tiếp.

Huống chi, ngài không biết là chí ít khi đối mặt nữ nhân thì phải thương
hương tiếc ngọc sao?

– Cũng không phải nữ nhân của bản cung, thương hương tiếc ngọc làm

gì? – Quân Hoằng hiển nhiên đối với loại luận điểm này, cực kỳ không cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.