NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 396

Sau này Diệp Lạc cũng không biết, vì một câu nói này, sau vài thập niên

Sùng Hưng vương triều lấy văn lập quốc thì lại tôn sùng võ, cũng tạo ra vị
Quân vương đầu tiên của Quân gia lập uy bằng võ.

Mùa hè đi qua, gió thu lại đến.

Sinh mệnh của hoàng đế Quân Bách đã bị xói mòn từng chút một, mười

ngày liên tục không thể vào triều. Hắn triệu tập các trưởng lão của hoàng
thất, trong thần trong triều, tuyên đọc thánh chỉ, truyền ngôi hoàng đế cho
Quân Hoằng, tùy thời đăng cơ.

Ba ngày sau, Hoàng Thượng nguy kịch, triệu các hoàng tử tiến cung.

Việc khiến mọi người kinh hãi là người hắn gặp cuối cùng lại là lễ bộ thị

lang Diệp Tri.

Diệp Lạc lại một lần nữa đi vào tẩm cung của Hoàng Thượng. Trong lúc

này, ngay cả màu vàng chói mắt kia cũng trở nên ảm đạm.

Nhìn thấy Hoàng đế tiều tụy nằm trên giường, trong lòng Diệp Lạc cũng

xuất hiện sự bi thương. Sống chết chẳng buông tha người nào, cho dù ngươi
là cửu ngũ chí tôn thì cũng không có khả năng sống mãi.

Quân Bách nói chuyện rất khó khăn: “Trẫm không kịp tuyển Thái Tử

phi rồi. Những chuyện còn lại, giao cả cho ngươi.”

“Dạ, vi thần sẽ dùng hết khả nàng thu xếp ổn thỏa mọi việc.”

“Thái tử Quân Hoằng, cũng giao cho ngươi, Diệp Lạc!” Hắn gọi tên của

nàng, trong đó chứa đựng sự mong chờ to lớn cỡ nào.

Mắt Diệp Lạc ươn ướt: “Xin Hoàng Thượng yên tâm, Diệp Lặc sẽ tận

tâm tận sức.”

“Vậy thì trẫm an tâm rồi!” Quân Bách vui mừng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.