NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 423

Kì thật nha đầu không biết gì cả, ngay cả pha trà đều cũng tự tay công tử

dạy.

Diệp Lạc tạm thời không nói gì, trong lúc này, nàng luôn cảm thấy mệt

mỏi. Mặc dù bầu không khí lúc này ấm áp như trước, nàng cũng không có
cách nào quay lại như trước kia.

Gia gia mất, Hoàng Đế băng hà, Thái Tử đăng cơ, bao nhiêu việc kéo

nhau đến, khiến nàng không có cả thời gian thở dốc.

Nàng hơi nhắm mắt lại, vốn là có rất nhiều lời định nói, nhưng trong

hương trà nhè nhẹ, nàng ngủ mất.

Quân Hồng Tụ pha xong trà, lại thấy nàng đã dựa vào bàn đá, ngủ mất.

Nàng cúi đầu, nhẹ nhàng ngồi bên cạnh, nhìn mặt bên công tử, ngây

ngốc. Giấc mộng một năm nay, hôm nay đã trở thành sự thật.

Nàng tựa đầu vào bàn, có thể nghe được tiếng công tử hít thở, nàng

nhắm mắt theo, khóe miệng dần dần cong lên.

“Hồng Tụ Quận Chúa!” Lúc Phong Gian Ảnh đi tới, thì thấy cảnh này,

ánh mắt trở nên lạnh lùng. Hắn vốn không ngại việc công tử nam nữ ăn cả.
Nhưng trong tình huống này, với thân phận của Quân Hồng Tụ, tuyệt đối sẽ
trở thành phúc tạp lớn nhất của Diệp phủ. Hắn cũng không thấy công tử nhà
hắn có năng lực cưới Quân Hồng Tụ này về.

Quân Hồng Tụ mở mắt ra, phản ứng đầu tiên là nhìn Diệp Lạc, thấy mí

mắt nàng không động, mới thở nhẹ một hơi. Ra hiệu cho Phong Gian Ảnh
đi theo nàng ra ngoài.

“Ngươi có chuyện gì?” Quân Hồng Tụ hỏi, nàng biết đây là thị vệ bên

người công tử, hơn nữa có vẻ rất được coi trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.