NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 643

triều nói với hắn như vậy, thì hắn còn gì mà cố kỵ. Ánh mắt có chút cay cay,
hắn giơ ly rượu: “Hoàng huynh, chúng ta là huynh đệ!”

Quân Hoằng cũng bưng chén lên, uống cạn sạch: “Đúng, chúng ta là

huynh đệ.”

Uống hết một ly, lại rót một ly.

Có lẽ do chưa từng trải qua cái gọi là tình cảm huynh đệ ở gia đình bình

thường, nên hai người phá lệ mà quý trọng bầu không khí khó có được này.
Uống một hồi lâu, Quân Hối ôm cổ Quân Hoằng, uống rượu, nói về chuyện
giang hồ.

Nào là khoái ý ân cừu, hào hùng đại nghĩa, nghe xong Quân Hoằng hỏi:

“Ngươi và Diệp Tri, là quen biết ở chốn giang hồ à?”

“Diệp Tri? A, huynh nói là Tiểu Diệp Tử sao, đúng đúng đúng, huynh

biết không? Lần đầu tiên đệ nhìn thấy nàng*, nàng mặc đồ khất cái, bộ dạng
đó thật đáng thương, lúc đó đệ thương hại, cho nàng tờ ngân phiếu một trăm
lượng. Ai ngờ nàng ném trả đệ, sau đó nói với đệ một câu, huynh đoán là
cái gì?”

*Nàng với hắn trong tiếng trung là một từ.

“Cái gì?” Quân Hoằng ngồi ngay ngắn.

“Nàng nói, cho đệ hai trăm lượng bạc, sau đó đệ đừng để ý tới nàng

nữa.” Quân Hối cười: “Sau đó đệ mới biết là nàng dỗi với sư huynh nàng,
cố ý để sư huynh nàng đau lòng!”

“Sư Huynh hắn à?”

Quân Hối cười rộ lên: “Ha ha, là nghe nàng nói, chưa thấy bao giờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.