NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 778

Lửa giận cháy hừng hực từ sáng sớm đến giờ, bỗng nhiên tắt hẳn, nhưng

trên mặt hắn vẫn không có biểu tình gì. Quân Hoằng “Ừ” một tiếng, lại cầm
bút lên, bắt đầu viết chữ, nhưng tất nhiên nét chữ nhẹ nhàng hơn nhiều.

Diệp Lạc nhìn ra cảm xúc của hắn thay đổi, cũng cúi đầu nhìn hắn viết,

hồi lâu, nàng mới hỏi: “Lúc ngươi tức giận thường viết chữ à?”

“Ai bảo với ngươi là ta tức giận?” Quân Hoằng liếc nàng một cái: “Ta

thích viết thì viết thôi.”

“Vậy lúc ngươi tức giận không thể đập phá hay mắng người sao?” Diệp

Lạc coi như không nghe thấy hắn nói: “Cứ nghẹn trong lòng sẽ thành bệnh
đấy.”

Một hồi lâu, Quân Hoằng mới ngẩng đầu lên cười cười: “Quân Vương

tức giận, nặng thì sinh linh đồ thán, nhẹ thì máu chảy thành sông, sao có thể
dễ dàng biểu lộ ra chứ.”

Giọng của hắn rất nhẹ, nụ cười của hắn, lại khiến Diệp Lạc nhìn mà đau

lòng. Trong lúc nàng tự do tự tại đi khắp đó đây, hắn đã phải học cách làm
Quân Vương. Mọi vui buồn đều phải che giấu dưới bề ngoài ung dung đẹp
đẽ quý giá.

“Quân Hoằng!” Nàng gọi một câu.

“Hả?”

“Ta không có tình cảm với Yên Nhiên, sau này, cũng không ý cưới nữ tử

khác.” Cho dù bây giờ nàng không nhận tâm ý của hắn, nhưng cũng không
muốn nhìn thấy hắn vì mấy việc nhỏ này mà không vui.

Khóe miệng Quân Hoằng hơi hơi nhếch lên, ánh sáng trong mắt lưu

chuyển, vui vẻ nói: “Nam nhân khác cũng không được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.