NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 780

“Còn không ăn đi, lát nữa nguội mất.” Quân Hoằng gắp cho nàng một

miếng vân chưởng đậu hủ: “Thừa dịp còn nóng ăn đi.”

Diệp Lạc nhận lấy, một lúc lâu, mới nói: “Sao ngươi có thể biết chứ?”

“Đó là đương nhiên, không biết ta là ai sao.”

Kỳ thật là ai cũng không quan trọng, quan trọng, là hắn có tâm tư này.

Diệp Lạc hít mũi, cười tươi như hoa: “Đúng vậy, ăn rất ngon!”

Nếu nàng gặp Quân Hoằng trước, thì tình yêu của nàng, có thay đổi

không?

Có lẽ, sẽ không như bây giờ, không bệnh mà chết.

“Quân Hoằng, nếu, ta nói là nếu. Khi tình cảm của ngươi xung đột với

lợi ích quốc gia, nhất định phải chọn một trong hai, ngươi sẽ chọn thế nào?”
Đột nhiên nàng rất muốn biết, nếu Quân Hoằng cũng đứng trên lập trường
của sư huynh, thì hắn sẽ làm thế nào?

Quân Hoằng chần chờ một chút. Dù sao thì vấn đề này cũng không dễ

trả lời. Không phải tình cảm, thì là nghĩa khí, thật khó vẹn toàn.

Diệp Lạc im lặng nhìn hắn, không hề thúc giục.

Thật lâu sau đó, Quân Hoằng mới trả lời. Có lẽ cũng không hề hoàn mỹ,

nhưng đây đã là đáp án tốt nhất mà hắn có thể nghĩ ra vào lúc này: “Nếu
thay đổi triều đại, người tiếp theo nhậm chức là một vị vua tốt, hơn nữa tính
mạng của dân chúng không bị uy hiếp, thì ta sẽ bỏ đi. Dù sao thì dân chúng
bình thường, cũng chẳng quan tâm người đó là ai, chỉ cần bọn họ có thể an
cư lạc nghiệp là được rồi. Thiên hạ là của người trong thiên hạ, mà ta, cũng
nằm trong đó. Thiên hạ này, sẽ có người trong thiên hạ đến quản. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.