NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 782

cơ kín đáo. Cho nên, nếu muốn bảo trì tuyệt mật, thì chỉ có thể ngăn cách
tuyệt đối với bên ngoài.

“Thế nếu ngươi cần viện trợ thì sao? Hoặc là ta có tin tức gì cần truyền

cho ngươi thì sao?” Trong lòng Quân Hoằng lo sợ không yên, vừa nghĩ tới
mấy tháng tới, thậm chí là nửa năm, một năm, hắn không biết đối phương
sống hay chết. Đúng là một loại dày vò.

Diệp Lạc lấy trong lòng ra một con dấu, ấn vào nghiên mực trên bàn, rồi

ấn lên giấy Tuyên Thành: “Ngươi nhìn này. Đây là ký hiệu của Diệp gia mà
chỉ mình ta có. Nếu có người mang thư đến có cả ký hiệu này thì đó là
người của ta. Còn nếu ngươi cần nói gì đó cho ta, thì đến Diệp phủ nói cho
Tang Du là được.”

“Diệp Tri, ngươi chỉ có ba tháng thôi.” Hai hàng lông mày nhíu chặt của

Quân Hoằng dần dần giãn ra: “Ba tháng sau, ta đến biên quan.”

“Quân Hoằng…….” Diệp Lạc có chút bất đắc dĩ.

“Diệp Tri, ngươi không cần ngăn cản, ta biết rõ thực lực hai bên. Quốc

khố Sùng Hưng chỉ có thể duy trì nửa năm nữa. Nếu sau ba tháng mà còn
chưa thắng, lại thêm thanh danh của Phong Phi Tự, tất nhiên sẽ có người
nhân cơ hội ra tay, làm nhiễu loạn lòng quân. Nếu lúc đó ta có thể ở biên
quan, thì ít nhất cũng bảo đảm được lòng quân không tan rã. Ta đã cân nhắc
thiệt hơn rồi, ta không làm việc lỗ mãng đâu.”

Diệp Lạc nhìn hắn, có lẽ cực khổ thực sự sẽ làm người ta trưởng thành.

Quân Hoằng trưởng thành nằm ngoài sự kiến của nàng. Có lẽ không bao lâu
nữa, hắn có thể thực sự không cần nàng giúp đỡ rồi.

“Được, Quân Hoằng. Chúng ta từ biệt tại đây đi.”

“Diệp Tri.“ Quân Hoằng nâng chân đuổi theo hai bước: “Ta thật sự

luyến tiếc, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, ta luyến tiếc, ngươi đi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.