NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 790

Phong Phi Tự cười khẽ một tiếng: “Thật không? Nhưng bây giờ ngay cả

tung tích của muội ấy ta cũng không tìm được. Trận chién này, ta đã thua
một chiêu rồi.”

Ngón tay gõ trên bàn, lại cầm lấy tờ giấy đang xem lúc trước, thở dài:

“Thôi. Mịch Các, chúng ta bắt đầu đi. Như bọn họ nói, cứ kéo dài tiếp thì
đôus với chúng ta chỉ có hại không có lợi.”

Đoan Ngọ Tháng năm, mùa tông tử* bay hương.

*không biết là cây gì.

Hoa Gian quốc bất ngờ phát động tấn công, chiếm được ba trấn quan

trọng ở biên quan Sùng Hưng. Diệp Tinh Dương vội vàng ứng chiến, nhưng
không kịp bố trí phòng ngự, chỉ đành lui binh về biên thành.

Tin tức truyền về kinh, bởi vì quân đội tiến công Sùng Hưng do Phong

Phi Tự tự mình chỉ huy. Mà để đánh hạ ba trấn này, thân vệ Mịch Các, Quỷ
Thủ của hắn, chỉ dùng thời gian chưa tới một ngày, đã thắng lợi.

Diệp Tinh Dương đóng ở biên thành, điều binh khiển tướng, tạm thời

ngăn cản Mịch Các và Quỷ Thủ tiến công. Nhưng tình thế vẫn ác liệt như
cũ, Phong Phi Tự đã bố trí tốt việc cung ứng lương thảo và đường đi của
viện binh, dẫn theo vài tên thân vệ, chạy tới tiền tuyến với bọn Mịch Các.

Tang Du khẩn cấp gửi thư cho Diệp Lạc, Diệp Lạc trả lời, chỉ có vài

chữ: “Để Tinh Dương chống đỡ.”

“Chống đỡ hả? Chống kiểu gì?” Diệp Thập Nhị gấp muốn nhảy dựng

lên: “Đối với loại quái nhân như Phong Phi Tự, tên nhóc ngốc Tinh Dương
kia làm sao có thể chống đỡ được, ngươi có nói rõ với tiểu thư không đấy?”

Tang Du để bức thư lên ngọn nến: “Tiểu thư nói có thể chống thì cứ

chống đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.