NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 793

“Chỗ nào của Hoa Gian quốc?”

“Tân Nguyên.”

“Tân Nguyên à!” Diệp Lạc mỉm cười: “Tân Nguyên rất tốt.”

Tốt á, cái gì tốt? Tào Võ nhớ rõ lúc ấy hắn có hỏi câu này.

Diệp Lạc cười mà không đáp.

Mười ngày sau, hắn đã biết đáp án.

Hóa ra Thừa tướng nói bọn họ lười về nước lấy lương thực, nên trực tiếp

mượn của Hoa Gian Quốc về dùng. Hắn mới bừng tỉnh, Tân Nguyên, là nơi
sản xuất lương thực gần biên cảnh ba nước nhất, hơn nữa đang thời kì chiến
tranh, nên kho lúa đều đầy tràn.

Bọn họ lấy tốc độ rất nhanh cướp lương thực, rồi lại nhanh chóng rời đi,

trước sau, không đến một ngày.

Hắn và Khương Tán nói tới việc này, đều có chút khó thích ứng.

“Thống lĩnh, ngươi nói xem quân đội chúng ta gần bảy vạn người. Sao

lại không trộm thì là cướp như vậy?” Khương Tán nhìn đống lương thực,
ánh mắt trừng to.

Tào Võ vỗ vỗ thanh kiếm ở thắt lưng: “Quên đi, đi theo Diệp Tướng đi.

Dù sao ta chỉ cần có vũ khí và lương thực, thì cái gì cũng không sợ.”

Cùng lúc đó, Phong Phi Tự đã đoạt được biên thành, còn chưa kịp vui vẻ

trước thắng lợi, đã nhận được tin xấu từ Núi Tùng Ô, kho lương thực trống
không.

Hắn kinh ngạc nửa ngày, đột nhiên bật cười: “Nha đầu này!” Lắc đầu:

“Mịch Các, đi thăm dò xem, còn lương thực tồn không, kể cả nhà dân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.