NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 827

Nàng giấu mũi nhọn bên trong như vậy, khiến hắn hoàn toàn mất cơ hội

liên kết với mấy thế lực phản đối. Dù kết quả chiến tranh thế nào, thì Phong
Phi Tự hắn đều phải gánh vác trách nhiệm một mình.

Hơn nữa, nếu hắn tiếp tục xâm nhập vào Sùng Hưng, một khi nàng cắt

đứt thpong đạo của hắn và Hoa Gian quốc, thì đến lúc đó, hắn dù có dũng
mãnh, cũng không thể về nước, khó có thể duy trì chiến dịch. Hơn nữa Diệp
Tinh Dương kia, quả nhiên đủ ngoan độc, hắn mà bỏ thành thì đều là thành
trống, chẳng những dân chúng đi hết, mà mọi thứ cũng sạch bong, không
mang được thì mang thiêu hủy, không để lại một chút gì. Khiến mỗi lần
Quân Phi Tự thắng lợi, tâm trạng cũng không quá tốt.

“Minh Các, chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, vì sao bây giờ ta mới

biết muội ấy có thiên phú như vậy?” Phong Phi Tự nhắm mắt lại: “Ta vẫn
biết muội ấy thông minh tuyệt đỉnh, nhưng không nghĩ rằng nàng còn có thể
vận trù duy ác (bày mưu tính kế) như vậy.”

Minh Các im lặng trong chốc lát, mới nói: “Vương gia là người làm việc

lớn, ngày xưa tiểu thư cũng chỉ say mê sơn thủy, vui cười giang hồ, căn bản
không có cơ hội biểu hiện ra ngoài. Hơn nữa Vương gia cũng không rảnh
làm bạn, không thấy cũng là bình thường.”

“Thế sao?” Phong Phi Tự suy nghĩ trong chốc lát, mới hỏi: “Tay Vô

Nhai, đã điều tra xong chưa?”

Minh Các đột nhiên quỳ xuống, cúi đầu không rên một tiếng.

“Nói đi!”

Minh Các vẫn không lên tiếng.

Phong Phi Tự nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Là tự hắn đoạn kinh mạch,

đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.