NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 944

Nàng và Phong Phi Tự đã từng có mối tình khắc cốt ghi tâm mười năm.

Mười năm này đã lưu lại dấu ấn rất sâu trong sinh mệnh nàng. Ngày hôm
nay, thậm chí sau này, dấu ấn này cũng không thể xóa sạch không còn dấu
vết. Nhưng cũng chỉ là một đoạn quá khứ dài trong cuộc đời mà thôi.

Nàng và sư huynh, đều từng thật lòng trả giá. Đoạn tình này không ai

phụ ai, không ai thiếu ai, dĩ nhiên cũng đủ rồi. Trong cuộc đời, luôn có rất
nhiều người, rất nhiều biệc chỉ có thể nhìn qua đám mây. Nàng và sư
huynh, bị ngăn cách bởi thù nước hận nhà, đã đến mức không thể bỏ qua
nữa rồi.

Nàng vốn cho rằng, nàng sẽ cô độc suốt cuộc đời này. Nhưng nàng gặp

được Quân Hoằng, một nam nhân có thứ tình cảm trắng như giấy mặc nàng
ta cần ta cứ lấy, đơn giản lại chân thành, sạch sẽ mà sâu đậm. Nàng không
thể không thừa nhận, nàng thực sự có chút rung động.

“Diệp Lạc, ngươi phải nhớ kỹ, bất luận ngươi ở trong hiểm cảnh nào, ta

đều sẽ đến, cho dù là chết.” Nàng nhớ tới những lời này của hắn, khóe môi
nhịn không được mà cong lên.

Người chết như đèn tắt. Nếu chết rồi, hắn đến thì có ích gì chứ. Đồ

ngốc!

Việc Quân Nặc bại là việc đã định rồi, chỉ lFlaf sớm hay muộn thôi.

Việc Tô Thành cũng đã giải quyết xong, tâm tình Diệp Lạc rất tốt, chậm
chạp đi tới đất phong của Nhàn Vân vương gia.

Đã xa cách lâu như vậy, không biết Thiên Hạ có nhớ cô cô này không?

Trên đường đi, tin vui truyền đến. Đầu tiên là Tào Võ và Khương Tán đả

động được một bộ phận binh lính Bộ Binh rời khỏi phe Quân Nặc. Sau đó
lại nghe nói, đội quân ở Cốc Tử Vong được Quân Nặc ủy thác trọng trách
biến mất trong một đêm. Trong một thời gian ngắn, thanh thế quân Hoàng
Sư bùng nổ, lập tức tấn công về đại bản doanh của Quân Nặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.