NGAI VÀNG LỬA - Trang 203

"Được rồi,” tôi nói khẽ. "Bây giờ, nếu anh thứ lỗi, em sẽ đi gói ghém đồ
đạc."

Tôi bước vào bên trong trước khi tôi bắt đầu khóc.

13. Tôi có một con

quỉ

ở trong mũi của mình.

Ở THỜI ĐIỂM NÀY, TÔI NÊN ĐỔI bí danh của mình thành Ngượng đến
Chết vì Em gái, bởi vì cái tên đó tổng kết khá đủ về sự tồn tại của tôi.

Tôi sẽ bỏ qua công việc chuẩn bị cho chuyến đi của chúng tôi, Sadie gọi
Walt tới và giải thích tình huống như thế nào, Bes và tôi đã nói lời tạm biệt
vào lúc bình minh và thuê chiếc xe của một trong những "người bạn tin
cậy” của Bes ra sao, và chiếc xe đã bị hỏng ở giữa đường đến Cairo thế
nào.

Về cơ bản, tôi sẽ bỏ qua phần mà Bes và tôi xóc rầm rầm trên suốt con

đường bụi bặm trong thùng chiếc xe bán tải do một số người Bedouin

16

cầm lái, tìm kiếm ngôi làng đã không còn tồn tại.

Lúc này đã là chiều muộn, và tôi bắt đầu nghĩ tính toán của Bes rằng cần
một ngày để tìm al-Hamrah Makan là quá lạc quan. Với mỗi giờ chúng tôi
đánh mất, tôi cảm thấy trái tim mình trĩu nặng hơn. Tôi đã mạo hiểm mọi
thứ để giúp Zia. Tôi đã để chú Amos và các học viên một mình ở Nhà
Brooklyn chống lại một trong những pháp sư xấu xa nhất trên thế giới. Tôi
đã để em gái mình tiếp tục tìm kiếm cuộn giấy phép thuật cuối cùng mà
không có tôi. Nếu tôi không tìm được Zia... ôi, tôi không thể thất bại.

Đi với những người du mục chuyên nghiệp có nhiều lợi thế. Thứ nhất,
những người Bedouin biết mọi ngôi làng, trang trại, và những ngã tư bụi
bặm ở Ai Cập. Họ vui vẻ dừng xe và hỏi những người dân địa phương về
ngôi làng biến mất mà chúng tôi đang tìm kiếm.

Thứ nữa, người Bedouin sùng kính Bes. Họ đối xử với ông ấy như một thứ
bùa may mắn sống. Khi chúng tôi dừng lại để ăn trưa (mà mất đến hai tiếng
nấu nướng) , người Bedouin thậm chí đã đưa cho chúng tôi phần thịt dê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.