NGAI VÀNG LỬA - Trang 202

Ông ấy thở dài buông xuôi. "Hai người trẻ tuổi đi một mình qua Ai Cập...
một cậu bé và một cô bé. Xem ra thật kỳ lạ."

"Cháu sẽ nói Walt là anh trai của cháu."

Carter nhăn mặt. Tôi không cố ý tỏ ra ghê gớm, nhưng tôi cho là lời nhận
xét đó hơi gây tổn thương. Giờ nghĩ lại, tôi lấy làm tiếc về chuyện đó,
nhưng lúc ấy tôi hoảng sợ và tức giận. Carter đặt tôi vào tình huống bất khả
kháng.

"Đi đi," tôi nói quả quyết. "Hãy cứu Zia."

Carter cố đọc vẻ mặt của tôi, nhưng tôi tránh nhìn anh ấy. Đây không phải
là lúc để chúng tôi nói chuyện trong im lặng. Anh ấy không thật sự muốn
biết tôi đang nghĩ gì.

"Chúng ta sẽ tìm nhau như thế nào?" anh ấy hỏi.

"Hãy gặp lại nhau ở chỗ này," tôi gợi ý. "Chúng ta sẽ đi vào lúc bình minh.
Thời gian cho phép là hai mươi-bốn giờ, không dài hơn, cho em để tìm
cuộn giấy phép thuật, cho anh để tìm ngôi làng của Zia, và cả hai chúng ta
sẽ trở lại Alexandria.”

Bes cằn nhằn. "Không đủ thời gian. Ngay cả khi mọi chuyện diễn ra một
cách hoàn hảo, thì cháu cần mười hai tiếng để kết hợp Cuốn sách của Ra lại
và sử dụng nó trước thời điểm xuân phân."

Ông ấy đúng. Đó là điều không thể.

Thế nhưng Carter gật đầu. “Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta. Chúng ta
phải thử xem."

Anh ấy nhìn tôi đầy hi vọng, nhưng tôi nghĩ lúc ấy mình đã biết rằng chúng
tôi sẽ không gặp được nhau ở Alexandria. Chúng tôi là gia tộc nhà Kane, có
nghĩa mọi chuyện sẽ hỏng bét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.