NGAI VÀNG LỬA - Trang 227

từng là thân chủ của Nephthys. Vì vậy nếu ai đó bị giết Zia chộp lấy chiếc
gậy của mình. "Hãy biến đi!"

Thật may, cô ấy chưa lấy lại toàn bộ sức mạnh của mình. Cô ấy đã bắn một
cột lửa nhỏ vào mặt của Bes, nhưng vị thần lùn dễ dàng gạt ngọn lửa sang
bên.

Tôi nắm lấy đầu gậy của cô ấy. "Zia, dừng lại! Ông ấy không phải là kẻ
thù."

"Ta có thể thụi cô ấy?” Bes hỏi. "Cháu đã thụi ta, nhóc. Xem ra công bằng
đấy."

"Không đấm gì hết," tôi nói. "Không làm nổ lửa. Zia, chúng ta ở cùng một
phe. Xuân phân bắt đầu vào ngày mai khi mặt trời lặn, và Aphophis sẽ vượt
ngục. Nó có ý định tiêu diệt cậu. Chúng tôi ở đây để cứu cậu."

Cái tên Apophis là một đòn mạnh giáng vào cô ấy. Cô ấy cố gắng thở, như
thể phổi của cô ấy bị đổ đầy nước lần nữa. "Không. Không, điều đó không
thể. Tại sao ta phải tin cậu?"

"Bởi vì..." tôi do dự. Tôi có thể nói gì đây? Bởi chúng tôi đã phải lòng nhau
cách đây ba tháng? Bởi chúng tôi đã ở bên nhau quá nhiều và đã cứu nhau?
Những kí ức đó không phải là của cô ấy. Cô ấy nhớ tôi - đại loại thế.
Nhưng thời gian chúng tôi bên nhau giống như một bộ phim mà cô ấy đã
xem, với một nữ diễn viên đóng vai cô ấy, làm những việc mà cô ấy sẽ
không bao giờ làm.

“Cậu không biết tôi,” cô ấy nói một cách cay đắng. “Bây giờ, đi đi, trước
khi tôi buộc phải đánh nhau với cậu. Tôi sẽ tự mình trở lại Vùng Một.”

"Có lẽ cô ấy đúng, nhóc," Bes nói. "Chúng ta nên đi. Chúng ta đã thực hiện
đủ phép thuật ở đây để kích động mọi loại chuông báo động."

Tôi siết chặt nám tay. Nỗi sợ hãi tồi tệ nhất của tôi đã trở thành hiện thực.
Zia không thích tôi. Mọi thứ chúng tôi chia sẻ đã vỡ vụn theo bản sao bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.