NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 97

người tin vào lời đồn thổi thất vọng rồi, nàng còn không đủ tư cách đứng
cùng bảng xếp hạng với Dao Thiển nữa.

Triệu Thắng thấy nàng im lặng, lại nhận thấy cái nhìn đầy sát khí của

Mạc Quân, trong lòng loạn lên, rối rít xua tay: “Vương phi, ý của thần
không phải như thế…” Vốn hình dáng to lớn, lại thêm hành động luống
cuống, Triệu Thắng gạt đổ tách trà để trước mặt Thiên Anh.

Nàng nhanh như chớp rút tay về, giũ giũ tay áo. Mạc Quân cũng rất phối

hợp đưa khăn cho nàng. Thiên Anh vừa thấm đi vệt nước nhỏ trên tay áo
vừa hừ nhẹ. Chuyện này không khiến chàng bất ngờ nhưng lại làm cả Triệu
Thắng và Trần Kiên sững sờ. Đặc biệt là Triệu Thắng. Có lẽ Triệu công tử
thật chẳng ngờ cảnh tượng hơn một năm trước lại diễn ra, có điều, vai nữ
đã mang một dung mạo khác.

Trần Kiên nhận ra không khí kỳ dị bao quanh bốn người, vì thế vội kéo

Triệu Thắng đứng dậy, xin phép cáo lui: “Vương gia và vương phi tiếp tục
nghỉ ngơi, chúng thần không quấy rầy nữa.” sau đó lôi Triệu công tử còn
đang ngây ra đi mất.

Khi hai người đi ngang qua Dao Thiển, Mạc Quân có thể nghe rõ tiếng

“hừ” chán ghét của Triệu Thắng. Nhưng hiển nhiên Dao mỹ nhân không
đoái hoài chút nào đến thái độ kỳ thị kia, bởi nàng ta đang mải hướng về
phía Mạc Quân.

Chàng cau mày, lạnh lùng quay đi, lại bắt gặp Thiên Anh đang hết nhìn

mình lại nhìn nàng ta.

“Sao thế?” Chàng hỏi.

Nàng mím môi, lắc đầu, rồi lại lấy hai tay ôm mặt, làm vẻ thiểu não.

“Em muốn ăn vịt nướng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.