NGĂN KÉO TRÊN CÙNG - Trang 58

“Anh đang ôm em bằng tất cả sự dịu dàng của mình. Ngay trong

phòng chẩn bệnh này. Em cũng đang nói chuyện với anh. Rồi em vòng
hai tay qua cổ anh và chúng mình hôn nhau…”

Cứ thế, cô ấy chìm dần vào giấc ngủ. Khi tỉnh dậy, cô ấy nhìn tôi

không chớp mắt.

“Hình như tôi đã mơ thấy một giấc mơ,” cô ấy nói tiếp, “… giữa tôi

và bác sĩ.”

Tôi ôm lấy cô ấy. Như thể muốn xác nhận lại những gì mình đã

thầm thì bên tai cô ấy trong quá trình thôi miên, và rồi cô ấy mở rộng
vòng tay ôm choàng lấy cổ tôi.

Tiếp đấy lại có một chuyện kỳ lạ khác xảy ra. Nhờ lời bịa chuyện

trong lúc thôi miên của tôi, hành vi đồi bại của tay Yoshimi kia đã bị
xóa bỏ khỏi ký ức của cô ấy. Dù sớm thôi, những ký ức đen tối kia sẽ
lại quay trở về và tiếp tục giày vò cô ấy một lần nữa. Làm gì có
chuyện ký ức biến mất một cách suôn sẻ như thế chứ? Mà tôi cũng
chẳng phải người có tài năng bẩm sinh trong việc thôi miên.

Chắc chắn có điều gì đó là lạ ở đây. Bởi vậy, tôi đã quyết tâm tìm

đến nhà của tay bác sĩ Yoshimi kia – người chỉ mới đóng cửa phòng
mạch gần đây thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.