NGĂN KÉO TRÊN CÙNG - Trang 62

Yoshimi bật cười ha hả. Hàm răng sáng bóng trông y như thật, tự

nhiên và đều như bắp, lại còn thêm bộ nướu màu hoa đào tươi thắm
nữa chứ.

“Tôi có chút ghen tị với những gã đàn ông từng ôm ấp cô ấy. Tại

sao những gã đàn ông kia có thể mà tôi thì không chứ. Tôi đã lớn tuổi
rồi, không còn đủ sức cho những việc cần nhiều thể lực như thế được.
Thế nên, à… thế nên…”

Yoshimi đưa mặt lại gần tôi. Mí mắt ông ta cứ nhấp nháy liên hồi.
“Là một bác sĩ tâm lý, chẳng lẽ cậu không hiểu hay sao? Tôi đã

dùng thuật thôi miên để đưa vào phần ký ức bị thiếu hụt của cô ấy một
câu chuyện không có thật rằng cô ấy đã từng có quan hệ với tôi. Đấy
chỉ là thứ dục vọng nguyên thủy của tôi mà thôi. Phải, tôi đã… tôi đã
nhồi cảnh tượng kia vào bên trong tâm hồn cô ấy.”

Tôi đờ đẫn nhìn Yoshimi.
“Ông điên rồi.”
“Ôi, ôi, sao cậu lại có phản ứng chán ngắt quá vậy. Nhưng mà bất

ngờ nhỉ, ở độ tuổi này rồi, đáng lẽ tôi không nên làm ra chuyện điên
khùng như thế. Đúng không? Cô ấy đã rất đau khổ. Ha ha ha. Điều đó
quá tuyệt vời. Cái cảnh tượng kia không biết đã bao lần lặp đi lặp lại
trong ký ức của cô ấy.”

Nếu là một kẻ giết người không gớm tay, có lẽ tôi sẽ chẳng chần

chừ mà làm thế ngay tại đây. Nhưng thay vào đó, tôi chỉ hít một hơi
thật sâu.

“Những ký ức của cô ấy về ông đã bị tôi xóa bỏ rồi.”
“Ừm, chắc vậy nhỉ. Những ký ức có được do thôi miên sẽ chẳng

kéo dài lâu. Giống như ký ức về những giấc mơ vậy. Nhưng chỉ có lẽ
thôi.”

Đôi mắt của Yoshimi mở to và vì ông ta vốn gầy gò nên đôi mắt ấy

trông càng lớn hơn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.