NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 12

Tôi chạy xe qua núi Chiết Đô, Bào Mã, Hải Tử, Nhị Lang. Nếu muốn

ngắm cảnh sắc hồ Sữa và hồ Ngũ Sắc nữa thì phải leo bộ lên núi. Tự lượng
sức mình không đủ, tôi quyết định dừng chân tại chùa Xung Cổ. Cỏ xanh,
nước biếc, lá đỏ, núi tuyết, tôi ngẩn ngơ giữa khung cảnh cổ tích mùa thu
ấy.

Bỗng GPS kêu “tút, tút”. Giọng Mao Thập Bát vang lên:

- “Lệ Chi, em quay lại Đạo Thành phải không? Chúng ta sắp đến chùa

Xung Cổ, nơi anh sẽ cầu hôn em. Tới đó, anh sẽ nói với em: Bầu trời nơi
đây xanh ngắt một màu, còn em là Thiên sứ giáng trần. Em đến với thế giới
của anh, mang theo vui – buồn – hờn – giận làm thành bốn mùa. Nụ cười
của em là ngày nắng, nước mắt của em là đêm sâu.

Anh thích sự cô độc, cho đến khi em nhẹ nhàng len vào tim anh. Anh

muốn ở bên em, không muốn cứ mãi một mình.

Anh muốn chia sẻ với em mọi thứ của anh và cũng muốn ôm trọn mọi

thứ thuộc về em. Anh muốn được ở bên em trọn đời. Anh yêu em. Yêu em
không thể kiểm soát. Rất yêu em!

Lệ Chi, anh đang nghĩ, có phải em đang nghe đoạn thu âm này vào

dịpchúng mình kỷ niệm một năm ngày cưới hay không? Có phải chúng
mình đưa em bé của chúng ta đi du lịch không?

Anh sẽ đứng dưới bầu trời xanh thẳm của ngày đó, nói với anh và em

của ngày hôm nay rằng: Lệ Chi, anh yêu em!

Nước mắt tôi cứ thế trào ra. Hôm đó, trên sườn núi lấp lánh bóng mây,

thảm cỏ êm mượt như nhung, Mao Thập Bát quỳ trước mặt cô gái và nói:

Lệ Chi, anh yêu em!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.