NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 126

làm việc trả nợ ngân hàng. La Cách cầm búa trên tay nhưng không sao bổ
xuống được. Cậu ta ôm đầu bật khóc.

Mạc Phi mượn rượu hỏi La Cách, năm xưa vì sao đòi chia tay cô ấy.

La Cách im lặng một lúc mới đáp, vì khi đó chúng ta không yêu nhau, cái
đó không gọi là tình yêu, sau này tôi đã gặp và yêu vợ tôi bây giờ.

Mạc Phi lại hỏi, sao cậu không thử làm lành và bắt đầu lại với vợ? La

Cách buồn bã nói, vì cô gái kia đã có bầu bốn tháng. Cậu ta thở dài thườn
thượt, than thở, vì sao mãi đến lúc tan nát hết cả, tôi mới biết người mình
yêu là ai? Nhưng quá muộn rồi.

Hôm sau, Mạc Phi rời Nam Kinh, tôi cùng La Cách đến gặp để giao

chìa khóa cho vợ cậu ta.

Cả hai chúng tôi đều rất đỗi hồi hộp, lo lắng khi mở cửa. Kết quả, căn

hộ được dọn dẹp gọn gàng, sạch sẽ đâu ra đấy, không có vẻ gì của một vụ
phá hoại. Trên bàn có một chiếc hộp bọc da, bên trong là hơn bốn mươi lá
thư tình mà La Cách viết cho vợ mình bắt đầu từ năm thứ hai đại học.

Vợ cậu ta gọi điện đến khóc nấc lên:

- Em biết cô ấy có thai rồi. Nếu anh không thể chịu trách nhiệm với

tình yêu của mình thì chí ít cũng nên chịu trách nhiệm với đứa trẻ vô tội ấy.
Em không hận anh đâu. Anh đi đi.

La cách không nói lời nào nước mắt đầm đìa.

Trong đầu tôi chợt vang lên câu La Cách lẩm bẩm lúc say, lúc cậu ta

cầm chiếc búa nhưng không sao bổ xuống căn hộ của mình: Cô gái kia có
bầu bốn tháng, vì sao mãi đến lúc tan nát hết cả, tôi mới biết người mình
yêu là ai? Nhưng muộn quá rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.