NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 154

Tôi ho khẽ, nó giật mình quay lại, sợ đứng hình, nó ngồi phịch xuống,

cái đầu nó xoay 180 độ về phía tôi, miệng há hốc, thức ăn từ miệng nó rơi
lộp bộp xuống đất.

Tôi chưa kịp nói gì, nó đã nhanh chóng, lặng lẽ thò chân trước ra, gạt

đám thức ăn vương vãi dưới đất sang bên, càng gạt càng xa, càng gạt càng
xa!

Có lẽ nó muốn thanh minh: Không phải nó ăn, không phải nó ăn...

Tôi buồn cười đến nỗi làm rơi cả mấy túi đồ trên tay. Con cứ ăn đi, ăn

đi, nhà ta đâu có nhiều phép tắc đến vậy. Thích ăn gì thì ăn, thích ăn lúc nào
thì ăn lúc ấy.

Thức ăn không ngon ta sẽ đổi nhãn hiệu, nếu vẫn không ngon chúng ta

sẽ mua xương cục về ninh, chúng ta sẽ mua thịt bò về hầm cho đến khi
tương lai trở nên tươi sáng mới thôi!

Mùa đông năm nọ, không có việc gì làm, tôi ở nhà xem ti-vi giải

khuây. Đang xem chợt nảy ra mong muốn gác chân lên bộ lông mềm mại
của Mercy. Lúc ấy, nó khẽ rùng mình, rồi thận trọng đưa mắt nhìn tôi, thấy
tôi có vẻ rất kiên quyết. Nó thở dài, lập tức nằm im tại chỗ, không hề nhúc
nhích.

Kết quả tôi ngủ quên, đang mê mệt, bỗng tôi có cảm giác thứ gì đó cọ

cọ lên người mình. Mở mắt ra thì thấy Mercy đang dùng chân trước đập
đập vào người tôi. Tôi nhấc chân lên, nó đổi tư thế, duỗi người thật thoải
mái, sau đó quay ra nhìn tôi chăm chú, ý bảo tôi có thể hạ chân xuống được
rồi.

Tôi phải đặt chân lên người nó thì nó mới yên tâm ngủ thiếp đi.

Người ta nói, giống chó cảnh lông vàng, chưa đầy tuổi thì nó là ma

quỷ, nhưng sau một tuổi thì nó là thiên sứ, quả không sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.