NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 263

Khi ấy là tôi đặt bừa cho nó cái tên, vì chẳng lẽ lại gọi:

- Này, con chó ngu ngốc, mày đang ở đâu?

Có tiếng sột soạt trong bụi cây, Đại Hắc cúi đầu, tập tễnh bước ra. Khi

còn cách tôi chừng mấy bước chân, nó ngồi xuống ngoảnh mặt đi, không
chịu nhìn tôi, điệu bộ rất cao ngạo.

Tôi trộm nghĩ, đã đi chung với nhau mười mấy lần rồi, không nên xa

cách như thế! Thế là tôi đánh liều ngồi xuống, xoa đầu nó.

Nó khẽ rụt đầu lại, nhưng không né tránh, có điều nó vẫn ngoảnh mặt

đi, không chịu nhìn tôi, để mặc tôi xoa đầu nó.

Khóe mắt tôi bỗng cay cay nước mắt tôi rớt xuống, bởi vì tôi thấy máu

chảy lênh láng ở chân nó, chắc bị người ta đập gãy, hoặc bị xe cán qua.

Nó liếc tôi, thấy tôi khóc, nó cúi xuống liếm chân mình, gắng gượng

đứng lên, tập tễnh bước đi.

Nó muốn làm cho trọn công việc hằng ngày là đưa tôi về nhà.

Đến chân tòa nhà, tôi dốc toàn bộ thức ăn của mình cho nó. Tôi chạy

thẳng lên nhà, lật tung tủ kệ tìm oxy gia và băng gạc.

Nhưng xuống đến nơi thì nó không còn ở đó nữa. Tôi gọi toáng:

- Đại Hắc! Đại Hắc!

Nó từ đâu chạy đến, đó là lần đầu tiên tôi thấy nó chạy, phi như bay,

tập tễnh tập tễnh trông rất ngộ nghĩnh.

Tôi nghĩ chắc trong tiếng gọi của mình có gì đó nghẹn ngào như săp

khóc, khiến nó lo lắng không biết đã xảy ra chuyện gì với tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.