NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 308

Vì vậy, có lẽ, cậu ta không muốn bị làm phiền.

Nấu ăn cũng giống việc viết văn. Viết văn cần cảm giác từ ngữ, nấu ăn

cần cảm giác tay. Chỉ cần tay hơi run, cả đống muối sẽ rơi vào nồi, mặn đến
loài chó cũng không nuốt nổi. Có người nhờ đến đồng hồ báo thức, nhưng
cũng không kiểm soát được ngọn lửa, có người chỉ dựa vào cảm giác, món
ăn lại rất vừa. Kỹ năng của con người do trời phú, khổ luyện chỉ giúp
chúng ta trở thành người máy, nấu ra mấy thứ không khác gì cửa hàng
McDonald's.

Có một cô gái là bá chủ của giới đầu bếp “hắc ám”. Vì cô ấy nấu

nghìn món thì nghìn món đều cháy đen. Và điều kinh ngạc là, bên ngoài thì
cháy đen, nhưng bên trong vẫn sống nguyên, đôi khi còn lẫn cả mấy viên
đá nhỏ.

Con chó nhỏ nhà tôi vẫy đuôi tung tăng, vui mừng hớn hở vì sắp được

ăn món xương sườn cô ấy nấu.

“Khậc” một cái, mặt nó méo xẹo. Con chó lông vàng của tôi mặt tái

xanh. Nó thận trọng nhè miếng xương ra, tấm tức trốn vào góc khuất, thút
thít đến tận nửa đêm.

Tôi từng được chứng kiến món ăn “tuyệt đỉnh kungfu” của cô ấy, đó là

món: cá sạo hấp. Sau nửa tiếng, món cá hấp biến thành cá kho.

Cô ấy làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài nên rất bận rộn.

Nhưng dù bận rộn, mỗi tháng cô ấy đều tổ chức một bữa tiệc thân mật tại
gia, mời bạn bè đến dự. Hôm đó, cô ấy đích thân vào bếp, căn bếp nhà cô
ấy trở thành hiện trường của một vụ nổ. Chúng tôi gọi cô ấy là bà Marie
Curie (1).

(1) Marie Sklodowska-Curie (1867 – 1934), nhà Vật lý và Hóa học

người Ba Lan – Pháp, nổi tiếng về việc nghiên cứu tiên phong về tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.