NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 62

Quản Xuân là gã mù đường vĩ đại nhất mà tôi từng biết. Cậu ta kinh

doanh một quán bar nhỏ, và vì cậu ta mua nó vào thời điểm giá nhà đất
Nam Kinh đang xuổng rất thấp, cậu ta không cần thuê mặt bằng nên áp lực
kinh doanh không quá lớn.

Quản Xuân và cô bạn gái Mao Mao cãi nhau như cơm bữa. Lần nọ, tôi

đến khuyên can, cũng tiện thể xin bữa cơm. Chúng tôi vào một nhà hàng,
bọn họ trừng mắt nhìn nhau còn tôi cắm đầu ăn uống. Quản Xuân tức giận
quăng đũa xuống bàn, bỏ vào nhà vệ sinh, nửa tiếng sau vẫn không thấy ló
mặt ra. Mao Mao gọi điện thoại nhưng di động của cậu ta vứt trên bàn, vào
nhà vệ sinh tìm cũng không thấy người đâu.

Mao Mao nghiến răng nghiến lợi bảo rằng tên khốn bỏ về trước rồi.

Ngay sau đó, mồ hôi đầy đầu, Quản Xuân hớt hơ hớt hải chạy vào từ cửa
chính nhà hàng, chúng tôi sững sờ. Cậu ta thì thào, đi vệ sinh xong và nghĩ
xong lời thoại cho cuộc cãi vã tiếp theo, cậu ta hùng dũng quay ra. Ai ngờ
lúc xuyên qua hành lang lại tiến thẳng một mạch đến hiệu sách Tân Hoa.
Theo chỉ dẫn của người đi đường, cậu ta đi tiếp đến quảng trường trên phố
Chính Hồng. Cuối cùng đành cắn răn bắt taxi. Tài xế taxi mải miết chạy mà
không biết nhà hàng nằm ở đâu. Cậu ta tả chán chê một hồi thì xe đến Lầu
Trống (*). Cậu ta đành phải đổi xe khác quay lại.

Thật kỳ khôi, ăn cơm ở Tân Nhai Khẩu (**), đi vệ sinh một lát mà lạc

đến tận Lầu Trống.

Mao Mao vừa tức vừa buồn cười.

Họ cãi nhau luôn là vì việc kinh doanh của quán bar không được suôn

sẻ, Mao Mao thấy tốt nhất là nhượng lại quán cho ai đó, rồi mua một căn
nhà và làm đám cưới. Quản Xuân thì cho rằng kinh doanh gặp khó khăn thế
nào, thì quán bar cũng là tâm huyết của cậu ta nên không muốn bán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.