NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 66

Kinh.

Cậu ta bán xe được hơn 1.000. Trước khi xe bị kéo đi, Quản Xuân mở

cốp sau, thẩn thờ bảo:

- Cậu nhìn đi.

Tôi ngó vào thì thấy bên trong bày la liệt đồ đạc Mao Mao để lại: ảnh

chụp, post card, cốc uống trà, thảm trải, có cả bàn chải đánh răng nữa.

Quản Xuân đóng cốp xe “sầm” một tiếng bảo:

- Kéo đi, từ nay ông đây không muốn nhìn thấy cô ta nữa. Nếu có tình

cờ gặp mặt, cô ta sẽ bị ăn một cái bạt tai.

Tôi ngập ngừng hỏi:

- Mấy thứ này bỏ đi hết hả?

Quản Xuân ném cho tôi một tấm bưu thiếp, nói:

Lúc tôi quen Mao Mao cô ấy đang học đại học ở Thượng Hải. Mao

Mao rất thích một đoạn văn của cậu, đã chép vào tấm bưu thiếp này gửi cho
tôi, bảo đây là yêu cầu của cô ấy đối với tôi. Yêu cầu cái con khỉ, tôi không
thực hiện được, trả cho cậu này!

Tôi liền bỏ vào ba lô.

Xe kéo kéo đi mất chiếc xe Palio cà tàng nát bươm và cả một miền ký

ức đầy ắp.

Quản Xuân đứng rất lâu bên vệ đường quốc lộ, giữa khói bụi mịt mù.

Tôi thầm nghĩ liệu cậu ta có cố ý chở theo một xe đầy ắp kỷ niệm, đến

nơi xa nhất có thể, rồi trút bỏ lại tất cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.