NGÀY CỦA KIẾN - Trang 10

Không phải lúc nào tôi cũng mang tên này. Trước khi trở thành

kiến chúa, tôi là công chúa Mùa Xuân thứ 56. Bởi đó là đẳng cấp và số
lứa của tôi.

Hồi còn trẻ, tôi luôn tin rằng thành phố Bel-o-kan là điểm tới hạn

của vũ trụ. Tôi luôn tin rằng loài kiến chúng ta là những cá thể văn
minh duy nhất trên hành tinh. Tôi luôn tin rằng mối, ong và ong vò vẽ
là những giống loài hoang dã không chịu chấp nhận tập quán của
chúng ta đơn giản là do chính sách ngu dân.

Tôi luôn tin rằng các loài kiến khác đều rơi vào tình trạng thoái

hóa và loài kiến lùn quá nhỏ bé không đáng để chúng ta phải lo ngại.

Hồi ấy, tôi thường xuyên sống khép mình trong khuê phòng dành

cho các công chúa trinh nguyên, bên trong Cấm Thành. Khát vọng duy
nhất của tôi là một ngày nào đó trở nên giống mẹ và cũng như mẹ, gây
dựng được một liên bang chính trị vững vàng trước thời gian theo tất
cả mọi nghĩa của từ này.

Cho đến ngày một hoàng tử trẻ bị thương, hoàng tử thứ 327, xuất

hiện trong khuê phòng của tôi và kể tôi nghe một câu chuyện kỳ lạ.
Anh khẳng định rằng một thứ vũ khí mới có tính hủy diệt đã nghiền
nát hoàn toàn một cuộc đi săn.

Khi đó chúng tôi ngờ thủ phạm là kiến lùn, đối thủ của chúng tôi,

và năm ngoái, chúng tôi đã tiến hành trận đại chiến Cây Mỹ Nhân để
chống lại chúng. Cái giá phải trả cho cuộc đại chiến ấy là chúng tôi bị
mất hàng triệu lính song chúng tôi đã chiến thắng. Thắng lợi này là
bằng chứng chứng tỏ nhầm lẫn của chúng tôi. Kiến lùn không hề sở
hữu bất kỳ thứ vũ khí bí mật tầm cỡ nào.

Sau đó chúng tôi nghĩ rằng thủ phạm là bọn mối, kẻ thù truyền

kiếp của chúng tôi. Lại một nhầm lẫn nữa. Thành phố mối rộng lớn ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.