NGÀY CỦA KIẾN - Trang 133

Viên thanh tra bắt đầu hiểu những thông tin tuyệt vời mà quá trình

quan sát lũ ruồi mang lại.

- Tại sao chúng lại không tới?

- Bởi hẳn một điều gì đó, một ai đó, có lẽ là kẻ sát nhân, đã nán lại bên

cái xác năm phút sau cái chết. Lũ ruồi xanh lơ không dám lại gần. Tiếp đó,
cái xác bắt đầu lên men và không còn hấp dẫn chúng nữa. Thế là lũ ruồi
xanh ve bay đến. Mà lũ ruồi xanh ve chẳng bị cái gì làm phiền cả. Như vậy,
kẻ sát nhân nán lại năm phút, không hơn, rồi hắn bỏ đi.

Chừng ấy logic khiến Emile Cahuzacq rất ấn tượng. Méliès không có

vẻ thực sự thỏa mãn. Anh tự hỏi điều gì có thể ngăn lũ ruồi xanh lơ lại gần
cái xác.

- Có thể nói chúng ta có chuyện phải giải quyết với Người Vô Hình

đây...

Ông im bặt. Cũng như Méliès, ông nghe thấy một tiếng động trong

phòng tắm.

Họ lao vội tới đó. Kéo tấm ri đô che buồng tắm hoa sen. Chẳng có gì.

- Phải, thực sự có thể nói đó là Người Vô Hình, tôi có cảm giác hắn

đang ở trong phòng.

Ông rùng mình.

Méliès trầm tư nhai kẹo cao su.

- Dù thế nào đi nữa, hắn cũng có thể vào và ra mà không cần mở cửa

chính hay cửa sổ. Hắn không chỉ vô hình, cái gã của ông ấy, mà hắn còn là
kẻ xuyên tường nữa đấy! (Anh quay về phía nạn nhân được phủ lớp chất
dẻo trong, khuôn mặt vẫn cứng đờ vì kinh hãi.)... Và một hình nhân. Cái cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.