NGÀY CỦA KIẾN - Trang 218

chúng giải thích rằng chúng chỉ bay khi thực sự cần thiết. Còn giờ
chúng bước đi như tất cả các con khác.

Chúng đếm lẫn nhau, chúng động viên lẫn nhau, chúng ca tụng

lẫn nhau, chúng trao đổi dinh dưỡng với nhau. Phân phát nước mật sâu
và những mẩu chân rệp sũng nước, được vớt lên từ những đống đổ
nát. Ở loài kiến, chẳng có gì mất đi cả. Chúng ăn cả trứng và nhộng
chết. Sũng nước hệt những miếng bọt biển, các mẩu thịt được chuyền
đi trong hàng ngũ, được vắt kiệt nước rồi được nghiến ngấu một cách
ngon lành.

Chúng vừa nuốt xong món hầm nguội ấy thì một tín hiệu nổi lên

từ đâu đó, thúc giục chúng sắp hàng theo thứ tự hành quân. Tiến lên
chinh phạt các Ngón Tay!

Khởi đầu là thế.

Lũ kiến tiến bước thành đoàn quân dài dằng dặc. Bel-o-kan đang

tung lực lượng vũ trang của mình về phía Đông. Mặt trời bắt đầu tỏa
thứ nhiệt dễ chịu. Đám kiến lính cất tiếng hát vang bài ca cổ xưa tỏa
mùi:

Mặt trời, xuyên qua lớp vỏ rỗng của chúng ta,

Khuấy động những bắp cơ đớn đau của chúng ta

Và hợp nhất những suy nghĩ tản mát của chúng ta.

Khắp xung quanh, những con kiến khác hát theo:

Tất thảy chúng ta đều là bụi mặt trời

Những chùm sáng nằm trong tâm trí chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.