mỏng manh ánh lên. Từ những rãnh khía sẫm màu nổi bật các sắc vẻ
lạ lẫm: vàng flo, đen mờ, cam sáng chói, đỏ son, hơi đỏ son và than đá
ánh xà cừ.
Con kiến săn mồi lắc cái bụng nằm phía dưới lồng ngực để đứng
vào tư thế bắn. Trong tầm nhìn cũng như tầm ngửi của nó, nó đang
nhắm con bướm.
Con bướm sư tử nhận ra con kiến. Nó bị phần đầu nhọn của cái
bụng dưới đang nhắm vào mình quyến rũ nhưng nó biết cái chết có thể
phụt ra từ đó. Mà nó thì chẳng hề sẵn sàng chết chút nào. Không phải
lúc này. Nếu không sẽ thật đáng tiếc.
Bốn con mắt hình cầu chằm chằm nhìn nhau.
Con kiến soi kỹ con bướm. Quả là con bướm rất xinh đẹp nhưng
con kiến phải mang thịt tươi về cho đám ấu trùng. Không phải tất cả
các loài kiến đều ăn chay, còn lâu mới thế. Đoán thấy con mồi của
mình đang chuẩn bị cất cánh, con kiến này bèn hành động trước, nâng
cao bộ phận bắn lên. Con bướm tận dụng khoảnh khắc ấy để lao đi.
Tia axit formic phun chệch hướng xuyên qua cánh con bướm, khiến
nó bị thủng một vết nhỏ tròn vành vạnh.
Con bướm hơi mất độ cao một chút, vết thủng ở cánh nó bị gió
lùa qua. Con kiến là một tay thiện xạ nên đinh ninh mình đã bắn trúng.
Nhưng con bướm không vì thế mà bớt đập cánh. Mỗi lần đập cánh là
mỗi lần đôi cánh vẫn còn ẩm ướt của nó khô đi một ít. Nó lấy lại độ
cao, nhìn thấy rõ cái vỏ kén của mình ở phía dưới. Và không hề cảm
thấy chút tiếc nhớ nào.
Con kiến săn mồi vẫn luôn ở tư thế phục kích. Một phát bắn nữa.
Một cơn gió trời nhẹ thổi qua làm một chiếc lá đung đưa và chặn tia
bắn chết chóc lại. Con bướm chao cánh rồi bay xa đầy phóng khoáng.