NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 193

Paris

Keira năn nỉ Jeanne giúp cô đóng va li lại.

- Chị không muốn em đi nữa.

- Em sẽ lỡ máy bay mất, nhanh lên nào, em xin chị đấy, Jeanne, giờ phải

lúc đâu!

Chuyến khởi hành diễn ra vội vã. Trên chiếc taxi chạy theo hướng Orly,

Jeanne không nói câu nào.

- Chị sẽ giữ vẻ mặt này cho đến khi chúng ta chia tay nhau sao?

- Chị không giữ vẻ mặt này. Chị đang buồn, thế thôi, Jeanne làu bàu.

- Em hứa sẽ gọi điện, thường xuyên.

- Lời hứa của dân Gascogne

[13]

! Khi em đến đó rồi thì sẽ chẳng gì khác

tồn tại ngoài công việc của em. Vả lại em đã lặp đi lặp lại với chị khá nhiều
lần rồi, nào là không có buồng điện thoại công cộng, nào là không có mạng
lưới…

- Chưa ai chứng minh được rằng dân Gascogne không giữ lời hứa cả.

- Jérôme là dân Gascogne chứ đâu!

- Jeanne, hai tháng gần đây thật tuyệt và em chẳng thể có được cơ hội

này nếu không có chị. Em nợ chị chuyến đi này, chị là…

- Chị biết, là con ngốc mà em sẽ không bao giờ đổi lấy bất cứ con ngốc

nào khác trên đời này, nhưng dẫu sao em vẫn muốn sống cùng với mấy bộ
xương trong thung lũng Omo hơn là với người chị vẫn được coi là không
thể thay thế này. Ôi, vả lại chị ngốc nhất trong số những kẻ ngốc, chị đã tự
hứa với lòng mình sẽ không bao giờ đem chuyện này ra than vãn với em
nữa, hôm qua chị đã ngồi trong phòng mình và lặp đi lặp lại cả trăm lần tất
cả những lời thích đáng lẽ ra chị nên nói với em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.