NGÀY MAI - Trang 219

Từ ngoài phố vang lên tiếng động cơ ô tô. Lo sợ hai vợ chồng gia chủ đã

quay về, cô liếc qua cửa sổ - báo động giả - rồi lại tiếp tục lục soát.

Cô không mất thời gian trong phòng tắm của Matthew, nhưng lại nấn ná

trong phòng tắm của “nữ gia chủ”. Cô mở các cửa tủ, các ngăn kéo và các ô
đồ gỗ. Chiếc tủ chính - một giá treo - chất đầy mỹ phẩm: kem bôi, dưỡng
thể, đồ trang điểm. Trong cây cột bằng gỗ sơn được dùng làm tủ thuốc, cô
tìm ra những tuýp nhựa và liếc qua nhãn thuốc (thuốc aspirin, paracetamol,
thuốc chống viêm), những lọ cồn 70

o

, huyết thanh sinh lý, nước ôxy già.

Đằng sau những hộp ego và gạc, cô phát hiện ra một thứ bất ngờ hơn.
Những loại thuốc mang những cái tên phức tạp, nhưng quen thuộc, là tên
của thuốc chống trầm cảm, thuốc an thần và thuốc ngủ. Emma không tin
vào mắt mình: Kate và cô quen chung những “người bạn” có chứa lưu
huỳnh. Trong vòng vài giây, cô cảm thấy vững tâm lạ thường.

Khác với vẻ bề ngoài, Kate không phải là người phụ nữ tươi tắn và bình

thản như cô vẫn hình dung. Chị ta hẳn là cũng giống như cô: bứt rứt, lo âu,
có lẽ dễ bị tổn thương. Chồng chị ta có biết bên trong tủ thuốc có những gì
không nhỉ? Có lẽ là không, bằng không nữ bác sĩ ngoại khoa đã không cẩn
thận xếp những tuýp thuốc này ra đằng sau như vậy. Vả lại Matthew không
có vẻ là loại đàn ông đi lục lọi đồ đạc cá nhân của vợ.

Cô tiếp tục chuyến thám hiểm vào bên trong phòng quần áo.

Giấc mơ của mình đây…

Đó là phòng quần áo hoàn hảo: rộng rãi, sạch sẽ, trang nhã và tiện dụng.

Những cánh cửa trượt bằng gỗ sáng màu xen kẽ những tấm kính và mặt
gương càng mở rộng thêm không gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.