NGÀY MAI - Trang 241

hải đăng cũ nép trên một eo biển lởm chởm đá, đại dương trải dài hút tầm
mắt. Trong khi cánh đàn ông lo nướng thịt, cánh phụ nữ chuyện phiếm gần
bờ nước, còn lũ trẻ chơi trong ngọn hải đăng, được một cô giữ trẻ của gia
đình để mắt trông nom.

- Ai muốn ăn gà nướng đây? Ai muốn ăn xúc xích nóng hổi nào? David

Smith hô lên trống không, một anh chàng dễ mến, lúc nào cũng điềm tĩnh,
là bác sĩ đa khoa tại Charlestown.

Bỗng có bốn đứa nhóc chạy ra khỏi chỗ nấp để lao về phía đồ ăn. Đó là

một ngày hè tuyệt đẹp. Nắng chói chang. Vừa ra tới chỗ có nắng, Emily đưa
tay che miệng rồi hắt hơi hai cái liền.

- Mỗi lần con bé di chuyển từ chỗ bóng râm ra nơi có nắng là lại hắt hơi

vậy đó, Matthew nhận xét. Thật kỳ lạ phải không?

- Anh đừng lo, David bảo anh. Đó là một hiện tượng thường thấy: cứ bốn

người lại có một người bị hắt hơi khi ra chỗ có nắng mà. Đó là một đặc
điểm di truyền không có hại gì. Trong ngành y, người ta gọi đó là phản xạ
ảnh hắt hơi.

- Anh giải thích phản xạ đó như thế nào?

Bác sĩ khua cái nĩa dài nướng bít tết như thể đang đứng trước bảng đen.

- Được rồi, anh có nhìn thấy các dây thần kinh thị giác không? Chúng ở

gần một dây thần kinh đại não: dây thần kinh sinh ba kiểm soát độ nhạy của
toàn bộ khuôn mặt. Thí dụ chính nó cho phép sản xuất nước mắt và nước
bọt cũng như các biểu cảm của gương mặt. Và chính dây thần kinh này phát
động những cú hắt hơi.

- Nhất trí, Matthew gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.