NGÀY MAI - Trang 243

Matthew gật đầu rồi lảng ra chỗ khác một lát. Vẽ nghĩ ngợi. Suốt bốn

năm qua, anh chưa bao giờ thấy Kate bị hắt hơi khi ra ngoài chỗ sáng…

- Bố ơi, nhìn miếng xúc xích to đùng của con này! Emily vừa reo lên vừa

lao vào vòng tay anh, trong đà lao tới đã làm bắn một tia sốt cà lên áo sơ mi
của bố. Ôi…

- Không sao đâu con, nhưng con phải chú ý nhé, con đang hoạt động

nhanh quá đấy.

Anh vừa chùi vệt xốt cà trên áo vừa nhớ lại những gì vị bác sĩ vừa kể.

Rồi anh chọn cách không thắc mắc chuyện đó nữa và đẩy nó vào một vùng
ký ức xa xăm.

***

Giờ thì cảnh tượng ấy đột ngột hiện ra trong tâm trí anh.

Quay về với thực tại. Quay trở về với cơn giận. Với nỗi chán ngán rã rời.

Nhất là nỗi đau khổ. Một nỗi nghi hoặc tàn bạo hình thành trong anh. Thế
nếu Emily không phải con anh? Anh lần hồi trong ký ức. Anh gặp Kate vào
tháng Mười năm 2006. Theo những gì cô kể, Emily được thụ thai ngày 29
tháng Mười. Tám tháng sau con bé chào đời, ngày Hạ chí 21 tháng Sáu. Trẻ
sinh non một tháng là chuyện thường gặp. Chỉ trừ chuyện Emily không có
vẻ gì của một bé sơ sinh thiếu tháng: lúc sinh ra đã nặng 3,4kg, dài 52cm,
con bé không phải giữ lại lâu ở bệnh viện để theo dõi. Nhưng lúc bấy giờ
thì đang vui mừng vì được làm cha, anh không hề phiền lòng với những
“chi tiết” này.

- Bố không sao chứ ạ? Bố có muốn nếm thử món bánh gừng không?

Câu hỏi của Emily không hoàn toàn kéo anh ra khỏi dòng suy tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.