NGÀY MAI - Trang 338

Ba trăm mét còn lại ngăn cách cô với lối vào bệnh viện chính là những

mét khó khăn nhất. Khi tới phố Cambridge, cô rút điện thoại ra. Cô buồn
nôn. Một cơn váng vất khiến mắt cô mờ đi.

- Cô ta đâu rồi, Romuald? cô áp điện thoại di động vào tai rồi hét lên.

Cô bật ho. Cô những muốn nằm dài ra trên vỉa hè.

- Tôi mất dấu chị ta rồi! Cậu nhóc nói như xin lỗi. Kate đã rời khỏi bệnh

viện. Chị ta không còn trong phạm vi quan sát của camera nữa!

- Khỉ thật! Cô ta rời bệnh viện bằng lối nào?

- Phố Blossom, đoạn Holiday Inn, vừa mới cách đây hai phút thôi.

Emma đảo mắt nhìn quanh. Cô nhìn thấy đoạn đầu phố, thậm chí chưa

đầy trăm mét. Kate đang ở rất gần. Cô cảm thấy thế.

- Cô ta ăn mặc thế nào?

- Chị ta vẫn mặc áo blouse, cầm theo áo khoác dài.

Thở không ra hơi, hai tay chống lên đầu gối, Emma đang cố gắng thở

đều, trong khi những cuộn hơi nước thoát ra từ miệng cô.

Một chiếc áo blouse, một chiếc áo khoác dài màu xám nâu nhạt

Cô cố gắng định vị những trang phục đó trong đám người đi bộ đang

chen chúc trên vỉa hè, nhưng vào tầm giờ này, các bác sĩ, y tá và hộ lý đang
lũ lượt đi ăn trưa trong các nhà hàng và các tiệm ăn nhanh khu vực xung
quanh bệnh viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.